Kính thăm Thầy cũ

Ngày xưa Công Nghệ, Ngày Nay vẫn còn ...

Moderator: maixuanthanh

Post Reply
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Kính thăm Thầy cũ

Post by unclevinh »

Kính thăm Thầy cũ

Học trò dĩ nhiên phải nhớ Thầy; còn Thầy thì làm sao nhớ được em là đứa nào trong vô số môn đồ của Thầy. Tuy nhiên, khóa 17 của tụi em cũng có vài thằng rất trội, không bắt buộc phải trội về chuyện học hành, để em nhắc tên vài đứa coi Thầy có nhớ ra không?

Đầu tiên phải kể tới Kim-Quy, từng là cựu phó chủ tịch ngoại vụ trường Đại Học Cơ Bản năm 1972. Nó là thằng ồn ào, ngang tàng, và ăn nói to nhất. Các thầy cô đều ớn nó; riêng tụi em, ít ai muốn chơi với nó, nhưng vì sợ nó gây rắc rối lôi thôi, nên đành phong nó làm chủ tịch lớp nhiều năm. Bây giờ Kim-Quy tự dưng biến thành 1 con rùa đen rất hiền lành làm nghề biển ở Ventura, California.

Trừ Kim-Quy thích nổ to, những thằng bạn CN17 còn lại thích nổ âm thầm nhưng rất xuất sắc. Các đại danh như:
Ưu Tiên Một, Ưu Tiên Hai, Người Tài Giỏi, giáo sư Do, Lợi Ròm, Điền Đô, Hùng Bự, Hùng Nổ, Tiến Cà Rem, Quân Lác, Kiển Râu, Cường Rỗ, Huỳnh Giáo Chủ, Seven Crown, Ẩn Đẹp Trai, Thư Học Giỏi, Lộc Mun, Tiến Cẩu...từ đá banh, đánh bóng chuyền, nhảy đầm, chọc gái, học hành...đều vang lừng Phú-Thọ. Tiếng đồn còn dội sang 2 trường Đại học Thương-Mại và Nữ Công Gia-Chánh làm mỗi lần các em bên ấy thấy các anh CN17 áo xanh qua lại trước cổng trường đều mơ màng!

Nhưng khóa CN17 của tụi em là khóa bất hạnh đáng thương nhất trong 19 khóa Công Nghệ, Thầy ạ. Đành rằng sau tụi em còn có thêm 2 khóa nữa; nhưng tụi nó như 2 con bò nghé chưa biết gì, trong khi tụi em đã sắp sửa làm con bò sữa. Đùng một cái bị bắt làm con bò đực kéo cày hay đưa lên bàn mổ. Một tuần trước ngày 30 tháng Tư, tụi em chứng kiến khóa đàn anh CN16 được lãnh bằng ra trường mà ứa nước mắt. Tụi em cũng như quân đội không đánh mà tan hàng. Thôi đành phó thác số mệnh như nàng Kiều; đứa nhanh chân chạy theo Mỹ, đứa liều mình vượt biên bằng đường biển, đứa đi bộ, đứa chán nản uống rượu chai gan, đứa bất mãn đang sức lớn bỗng ngừng, đứa bỏ học...đa số ở lại đều chấp nhận đúp thêm 1 năm, học cuốc đất trồng mì trên Củ Chi mãi đến năm 1977 mới ra trường!

Sau gần 30 năm, nhắc lại chuyện xưa tưởng chừng như vừa trải qua một cơn ác mộng. Bây giờ, trừ những thằng vắn số, phần lớn tụi em đều sắp tới tuổi về hưu, nên đều đã hiền lành như Bụt; nhưng hình ảnh Công-Nghệ áo xanh với máy nổ giòn dã mà mỗi lần nhớ lại là tụi em vẫn còn cảm thấy hãnh diện thầm.

Cách đây nửa năm, bỗng dưng thằng Phú-Hùng đề nghị tìm lại thầy cô cũ. Lập tức nhóm CN17 bên Úc do thằng Điền Đô cầm đầu đã vội vàng trưng hình chụp chung với thầy Nguyễn Bát-Tuấn và thầy Nguyễn Trọng-Ba ra khoe; rồi thằng Thư Ròm cũng khoe hình ngồi uống rượu với thầy Nguyễn Thiện-Tống. Em bỗng tức thầm: Thôi để các thầy cho tụi bay nuôi, tao tìm cô giáo vui hơn!

Và rồi nhờ sức Bác Sáu Lương, em đã tìm lại được cô Nguyễn Thị Lê, giáo sư Anh Văn, người mà tất cả thầy trò Phú-Thọ mình hồi ấy đều tương tư thầm? Lập tức cả bọn CN17 ồn ào thả i-meo thăm cô Lê như bươm bướm.

Cám ơn Thầy đã liên lạc với tụi em. Khi nào Thầy trở lại thăm San Jose nhớ gọi cho em.

Kính chúc Thầy Cô và gia đình vui vẻ.

Thái-Vinh, CN17
Post Reply