VUI BUỒN TRÊN ĐẤT MỚI
Đỗ Hữu Tài 1:
Vui buồn miền đất mới
Những kỷ niệm quanh mình
Tự do vừa tìm tới
Bỗng đời đã ngả nghiêng
Mấy mươi năm lẩn quẩn
Nơi xứ lạ an lành
Quê hương mình còn vẫn
Sao ngoảnh mặt thờ ơ ?
Cuộc đời luôn tất bật
Mới sáng đã vào chiều
Ta như con lật đật
Chưa tàn chốn hư không
Buồn , tìm thơ tâm sự
Vui , cười với kiếp người
Than , thả vào tư lự
Nhớ , gọi gió nhìn mây
Ngố 1:
Nghe lành lạnh hơi may
Buồn vui theo tháng ngày
Gió Thu mơn man thổi
Lá vàng kia bay bay
Gs. Ngô T Vân 1:
Quê hương xa vời vợi
Có nhớ cũng muôn trùng
Chiều Cali nắng quái
Lại thấy Sàigon`xưa
Hiện về trong ký ức
Chập chờn trong kỷ niệm
Nước mắt bỗng nhạt nhòa
Ngố 2:
Lặng nhìn khoảng trời xa
Lòng chạnh nhớ quê nhà
Vui buồn nơi xứ lạ
Quanh quẩn chỉ mình ta
Gs. Vũ Ngọc Mai 1:
Đến vùng đất tự do
Trang trọng lễ thượng cờ
Nền vàng ba sọc đỏ
Ngấn lệ nhoà quốc ca.
Định cư trắng hai tay
Dở thợ lẫn dở thầy
Bao con đường trước mặt
Nẻo nào đến tương lai?
Chọn nghề ghi danh học
Hết đêm lại đến ngày
Sinh viên hai thứ tóc
Chờ mong thuở thái lai.
Thử đã được dăm nghề
Lòng vẫn chẳng mấy "phê"
Thôi đành theo nghiệp cũ
Nhóm chút lửa đam mê.
Đỗ Hữu Tài 2 :
Túi không mang đô la
Đầu trống trơn tiếng Mỹ
Nhập gia đành tùy tục
Nhưng nói làm khó ta
Nửa đêm làm ông chủ
Lộng lẫy một nhà hàng
Sàn nhà lau quét sạch
Đời sống thật kinh hoàng
Thôi thì thân tị nạn
Khổ mấy cũng tự do
Yêu đời là lẽ sống
Tạ ơn người ban cho
Nhớ nhà kể sao hết
Hạnh phúc của một thời
Đau buồn của một thuở
Ta đành gửi vào thơ
VNMai2:
Hưu trí ngỡ thảnh thơi
Còn đưa đón cháu thôi
Ngày cháu ra Trung Học
Bát tuần cũng tới nơi.
Đích tôn bé tí teo
Nghe tiếng Nội đòi theo
Bắt nhấc lên, đặt xuống
"Mệt nghỉ" vẫn cứ chiều.
Điện thoại reo liên hồi
Chắc lại học trò tôi,
Bạn cố tri năm cũ
Nhớ nhau có mấy người?
Hội đoàn năm ba cái
Vẫn tham gia theo đuổi,
Họp mặt hay gây quỹ,
Tuy bận, thế mà vui.
Vui buồn miền đất mới
Những kỷ niệm quanh mình
Tự do vừa tìm tới
Bỗng đời đã ngả nghiêng
Mấy mươi năm lẩn quẩn
Nơi xứ lạ an lành
Quê hương mình còn vẫn
Sao ngoảnh mặt thờ ơ ?
Cuộc đời luôn tất bật
Mới sáng đã vào chiều
Ta như con lật đật
Chưa tàn chốn hư không
Buồn , tìm thơ tâm sự
Vui , cười với kiếp người
Than , thả vào tư lự
Nhớ , gọi gió nhìn mây
Ngố 1:
Nghe lành lạnh hơi may
Buồn vui theo tháng ngày
Gió Thu mơn man thổi
Lá vàng kia bay bay
Gs. Ngô T Vân 1:
Quê hương xa vời vợi
Có nhớ cũng muôn trùng
Chiều Cali nắng quái
Lại thấy Sàigon`xưa
Hiện về trong ký ức
Chập chờn trong kỷ niệm
Nước mắt bỗng nhạt nhòa
Ngố 2:
Lặng nhìn khoảng trời xa
Lòng chạnh nhớ quê nhà
Vui buồn nơi xứ lạ
Quanh quẩn chỉ mình ta
Gs. Vũ Ngọc Mai 1:
Đến vùng đất tự do
Trang trọng lễ thượng cờ
Nền vàng ba sọc đỏ
Ngấn lệ nhoà quốc ca.
Định cư trắng hai tay
Dở thợ lẫn dở thầy
Bao con đường trước mặt
Nẻo nào đến tương lai?
Chọn nghề ghi danh học
Hết đêm lại đến ngày
Sinh viên hai thứ tóc
Chờ mong thuở thái lai.
Thử đã được dăm nghề
Lòng vẫn chẳng mấy "phê"
Thôi đành theo nghiệp cũ
Nhóm chút lửa đam mê.
Đỗ Hữu Tài 2 :
Túi không mang đô la
Đầu trống trơn tiếng Mỹ
Nhập gia đành tùy tục
Nhưng nói làm khó ta
Nửa đêm làm ông chủ
Lộng lẫy một nhà hàng
Sàn nhà lau quét sạch
Đời sống thật kinh hoàng
Thôi thì thân tị nạn
Khổ mấy cũng tự do
Yêu đời là lẽ sống
Tạ ơn người ban cho
Nhớ nhà kể sao hết
Hạnh phúc của một thời
Đau buồn của một thuở
Ta đành gửi vào thơ
VNMai2:
Hưu trí ngỡ thảnh thơi
Còn đưa đón cháu thôi
Ngày cháu ra Trung Học
Bát tuần cũng tới nơi.
Đích tôn bé tí teo
Nghe tiếng Nội đòi theo
Bắt nhấc lên, đặt xuống
"Mệt nghỉ" vẫn cứ chiều.
Điện thoại reo liên hồi
Chắc lại học trò tôi,
Bạn cố tri năm cũ
Nhớ nhau có mấy người?
Hội đoàn năm ba cái
Vẫn tham gia theo đuổi,
Họp mặt hay gây quỹ,
Tuy bận, thế mà vui.