Những điều trông thấy

Post Reply
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Đầy Tớ quản lý bậy, bị Chủ đè đầu bắn
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) -


Theo Hiếp Pháp nước CHXHCNCC thì đất đai thuộc sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý. Và theo - lại theo - đạo đức qua lời bác Hồ dạy thì, Dân là chủ và cán bộ/nhà nước là đầy tớ. Vì quản lý tài sản của chủ “không đúng qui định của pháp luật”, nên mới rồi lại thêm một bầy đầy tớ bị chủ bắn.

Lần bắn đám đầy tớ xà bần xà bát chuyên ngồi mát gặm “đất” vàng này (11/9/2013), ông chủ đất vườn Đặng Ngọc Viết không xài súng hoa cải như ông chủ ao cá Đoàn Văn Vươn (5/1/2012), bắn dọa vu vơ vào đại liên quân người-chó do Đại Caca “hiệp đồng tác chiến cực kỳ hay... Tôi nghĩ là rất hay, có thể viết thành sách”(sic), nhưng dùng súng Colt 45, đạn đồng, nhắm vào đầu “đầy tớ”mà bắn.

Đây là kết quả (theo Đài phát thanh và Truyền hình tỉnh Thái Bình) 5 “đầy tớ” Trung tâm Quản lý Đất tỉnh Thái Bình bị “chủ” bắn:

- Vũ Ngọc Dũng, sinh năm 1962 - Phó giám đốc, bị bắn vào đầu, (đã chết).
- Phạm Thị Lan Anh, sinh năm 1977 - Phó giám đốc, (bị bắn hụt).
- Nguyễn Thanh Dương, sinh năm 1975 - Cán bộ Trung tâm, bị bắn vào mắt.
- Vũ Công Cương, sinh năm 1990 - Cán bộ Trung tâm, bị bắn vào đầu.
- Bùi Đức Xuân, sinh năm 1975 - Cán bộ Trung tâm, bị bắn vào đầu.

Ngày xưa trong chiến tranh chống Mỹ phá nước, bộ đội cu Hồ được truyền dạy cho bí quyết “nhắm thẳng quân thù mà bắn” hoặc “nắm thắt lưng địch mà đánh”. Quân ta đánh đâu thắng đó. Thắng đến nỗi địch chết nhiều hơn số quân địch tham chiến khiến cho ngày nay hòa bình đã gần 40 năm mà hàng nghìn hài cốt địch bắt ta tìm mãi không ra.

Nhưng ngày nay, trong cuộc chiến chống tham nhũng, tham ô mà đảng quang vinh muôn năm phát động cực kỳ hoành tráng, càng đánh chủ càng thua; đánh nhỏ thua nhỏ; đánh to thua to. Thậm chí không ít khi, sau trận đánh, chủ phải ngồi tù, còn tớ lại được thăng quan, thăng tướng, mặc dù tể tướng đầy tớ Ba Ếch phán “cưỡng chế trái với pháp luật.” Lý do là các ông chủ bà chủ chưa biết khai thác triệt để bí quyết chiến thuật “nhắm thẳng quân thù mà bắn”.

Quan tham ngày nay còn nguy hiểm gấp bội “quân thù” ngày xưa. “Quân thù” xưa chỉ làm công việc của kẻ tự vệ; họ không đi cướp của ai mà chỉ chống lại quân ăn cướp. Trái lại, bọn quan tham ngày nay đi cướp của người ta; chúng cướp một cách công khai, cướp trắng trợn, lại được che chắn dưới đủ thứ ô dù rực rỡ sắc màu. Chúng có thể “cưỡng chê” hết tài sản cơ nghiệp, thậm chí lột trần cả thân thể chủ bà.

Image

Quan tham mới là quân thù đích thực

Đã đến lúc nạn nhân nào cũng biết bừng con mắt dậy, nhắm thẳng quan tham mà bắn. Anh Đặng Ngọc Viết đã mở khúc dạo đầu bằng hành động đè đầu bọn quan tham ở Thái Bình mà bắn.

Nhân dân cả nước - đương nhiên là trừ đi 3 triệu “đầy tớ”- đều là nạn nhân, đã thức tỉnh.


Nguyễn Bá Chổi
danlambaovn.blogspot.com
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Người dân đang ngộp thở
Nguyễn Ngọc Già, viết từ Việt Nam
2013-09-19

Image
Một trong sáu nông dân ở xã Xuân Quan, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên bị 20 người mặc thường phục ập đến tấn công hôm 12-07-2012.
Citizen photo

Những cái chết tức tưởi

Sau những cái chết: bà Bùi Thị Nhung (chết tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng), người đàn ông cháy đen [1] (tự thiêu tại Lâm Đồng), bà Đặng Thị Kim Liêng (mẹ cô Tạ Phong Tần, tự thiêu tại Bạc Liêu), Phạm Thành Sơn (tự thiêu tại Đà Nẵng), bà Bương [2] (tự thiêu tại Phú Yên), cái chết của Đặng Ngọc Viết không còn làm dân chúng quá bàng hoàng mà thay vào đó là sự xót thương, cảm phục chen lẫn phẫn uất và nguyền rủa giới cầm quyền Việt Nam. Những lời lẽ này đầy "óc ách" trên các diễn đàn, nó vẽ nên hình ảnh "thất khiếu" [3] của người dân nghèo đổ tràn "huyết-lệ", chất ngất "nộ khí xung thiên"! Cái chết của Viết bi thảm hơn cả "Chí Phèo", bởi anh bỏ lại 2 đứa con nhỏ dại!

Chưa có số thống kê về những cái chết tức tưởi do nhà cầm quyền Việt Nam gián tiếp hay trực tiếp gây ra, nhưng có lẽ có nhiều con số không ở phía sau các chữ số khác.

Đặng Ngọc Viết chắc chắn sẽ không tự xử như đã hành xử, cũng như nhiều cái chết oan uổng khác đã không xảy ra, nếu như có những tổ chức "xã hội dân sự" làm điểm tựa trong hành trình đi đòi công lý và quyền lợi chính đáng.

Hãy nghe bà Lê Thị Ngọc Đa - người bị kết án 3 năm rưỡi tù giam theo điều 258 Bộ Luật Hình sự Việt Nam "lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước, quyền, lợi ích của tổ chức công dân" vừa được trả tự do trước hạn một năm - nói [4]:

"Hồi trước tôi đi theo lý tưởng cộng sản là sau này không còn có kẻ giàu người nghèo, không có ai bóc lột ai. Vì lý tưởng đó mà tôi thích tôi đi theo".

Bà Ngọc Đa vì lời phỉnh dụ của cộng sản đã "đi theo đảng", sau đó vì thương tật quá nhiều nên bà được cho "giải ngũ".

Người phụ nữ chân chất và thiệt thà chỉ muốn trở về sống cuộc đời bình thường như những người nông dân khác tại Long An, nhưng... bà tiếp tục bị lừa đảo:

"...đến năm 96, Cơ quan Trung ương hội Nông dân Việt Nam có bán cho tôi 4 héc ta đất với giá lúc đó 8 chỉ vàng. Nhưng bán rồi mà lừa đảo không giao đất cho tôi. Tôi là thương binh nghèo khổ, phải đi mót từng bông lúa mới sắm được 4 chỉ vàng, còn bao nhiêu tôi phải đi hỏi vay nhưng cơ quan lừa đảo tôi, tôi tức quá đi kiện từ năm 96. Đến năm 2007, họ nói tôi mua bán trái phép, chủ tịch tỉnh Long An ra quyết định thu hồi đất đó; nhưng tôi không đồng ý với lý do không phải một mình tôi mua mà có 45 héc ta được mua, thế mà chỉ thu hồi có 4 héc ta của tôi còn của những người khác không thu".

Nhà tù mở khóa tống bà Ngọc Đa ra khỏi trại giam với điều kiện:

"...cán bộ trại giam buộc bà phải cam kết là khi ra khỏi tù không được đi biểu tình khiếu kiện nữa. Bà chấp nhận ký. Tuy nhiên theo bà nay cần phải lên tiếng với thế giới dù phải chịu những hình phạt tiếp nữa từ nhà cầm quyền Việt Nam".

Bà tiếp tục cho RFA biết: "...Tôi theo cộng sản từ năm 9 tuổi đến năm 26 tuổi mới được giải quyết về sống với gia đình. Lúc đó bản thân tôi rất cần sự sống vì tôi còn trẻ thế mà vẫn vì nước, vì dân chiến đấu; bây giờ tôi già rồi tôi đâu cần sự sống nữa", vì thế "nếu họ có còng tôi, hành hạ tôi cỡ nào thì tôi càng tự hào vì tôi làm đúng nghĩa. Việt Nam hiện nay hội nhập quốc tế, nên tôi muốn lên tiếng để quốc tế có sự can thiệp với Việt Nam để nhân dân chúng tôi bớt khổ".

Lý do bà Ngọc Đa đi tù vì bà ý thức được: "Tôi có ý định thành lập một hội đoàn Thân Hữu Tương Trợ Việt Nam, tức theo tôi nghĩ làm gì cũng phải có tổ chức để có người lãnh đạo như thế mới có kết quả; chứ để rời rạc không thể làm được. Làm gì cũng phải có đoàn kết, đoàn kết là sức mạnh; nên từ chỗ đó tôi mới thành lập hội".

Một người bỏ cả đời đi theo cộng sản như bà Ngọc Đa để bị lừa đảo, cướp đoạt tất cả, từ danh dự cho đến tài sản thì cỡ như người đàn ông bất hạnh và bế tắc như Đặng Ngọc Viết còn có được tiếng nói nào để giới cầm quyền phản động hiện nay lắng nghe?
Hành động táng tận lương tâm

Nhiều người bảo, giới cầm quyền Việt nam, sau những phát súng bông cải của anh em Đoàn văn Vươn, vẫn chưa "biết sợ". Khốn nỗi, họ có "biết" cái gì đâu mà "sợ"?! Bằng chứng từ Vietnamnet[5]:

"Việc đánh đến chết những kẻ ăn trộm chó ngày càng tăng ở các địa phương, việc người dân tự trang bị vũ khí vào tận công sở tấn công cán bộ... khiến Phó Chủ tịch QH Huỳnh Ngọc Sơn phải thốt lên: "Làm sao lại đến mức độ đó chứ?"

Câu hỏi thốt ra từ miệng của "đầy tớ trung thành" nghe thật ngơ ngác đến ngớ ngẩn! Ông Sơn phải trả câu hỏi đó cho chúng tôi - nhân dân Việt Nam - mới đúng đạo lý của một người-làm-thuê (!)

Nào đã hết, Nguyễn Thị Doan - Phó chủ tịch nước đưa ra ý kiến ngây ngô [6] không kém Huỳnh Ngọc Sơn:

"Đạo đức xuống cấp ở mọi lĩnh vực, y đức, giáo dục, tư pháp, hành pháp đều có cả, nguyên nhân vì sao đã đến lúc cần tìm ra".

Thú thật, tôi không thể nào không hét lên: ông Huỳnh Ngọc Sơn, bà Nguyễn Thị Doan! Các người từ trên trời rơi xuống hay từ dưới đất chui lên để đặt những câu hỏi lơ ngơ và vô lương tri đến thế?!

Nguyên nhân vì sao ư, bà Doan?

Sao đến mức độ đó à, ông Sơn?

Chẳng lẽ các ông, các bà quên câu chuyện ông Dương Trung Quốc thiếu điều chỉ còn nước đến thẳng bục và nắm cổ Nguyễn Tấn Dũng lôi xuống ư?

Chẳng lẽ các ông, các bà không biết Nguyễn Phú Trọng gọi thế lực côn đồ là "thanh kiếm và lá chắn" để bảo vệ các ông, các bà ăn no ngủ kỹ à?

Chẳng lẽ các ông, các bà không thấy bộ mặt phì nộn của Đỗ Hữu Ca nhơn nhơn leo lên hội trường hỉ hả nhận "lon" thiếu tướng, sau khi đã xua công an bắn thẳng vào dân sao?

Chảng lẽ các ông, các bà quên Nguyễn Sinh Hùng bảo kỷ luật hết thì lấy ai làm việc?

Còn hàng ngàn phát biểu dốt nát, hành vi vô giáo dục của các ông, các bà đối với nhân dân mà dẫn ra thì biết bao nhiêu cho đủ đây?!

"Nguyên nhân" từ đó đó! "Mức độ" cũng từ đó đó!

Giới cầm quyền Việt Nam, ngoài việc ăn rồi làm gì?!

Vụ Trung tâm thương mại lớn nhất tỉnh Hải Dương cháy tan hoang làm cho hơn

500 tiểu thương lâm vào cảnh đường cùng, đang bị chỉ trích kịch liệt về thói vô trách nhiệm của giới công an phòng cháy chữa cháy. Nhìn những người ngất lịm, khóc hết nước mắt khi bị mất của chỉ sau một đêm, thật không hiểu nổi tại sao người dân côi cút cần phải đóng thuế nuôi một "đám báo cô" như thế làm gì nữa?!

Báo Vietnamnet đăng tin [9]: Cơn lũ sáng ngày 17/9, hậu quả từ việc xả đập thủy điện đã biến Eađrăng vốn là một thị trấn sung túc trở nên xác xơ.

Điều đau đớn từ vụ xả đập này, chính người dân cho biết: "...chính quyền và ban quản lý đập thủy điện đã không dự báo được tình huống để thông báo kịp thời cho dân".

Không chỉ là vô trách nhiệm, mà phải lên án giới cầm quyền Đắc Lắc thật "táng tận lương tâm" khi nghe cụ già rưng rưng: "Nếu chúng tôi được thông báo sớm hơn thì hậu quả không đến mức như thế này. 8g ngày 17/9 thủy điện bắt đầu mở tất cả các cửa xả nhưng mãi đến 9g30 chúng tôi mới nghe được thông báo. Vì vậy ở khu chúng tôi không ai kịp di dời tài sản…" - cụ nói như khóc."

Ăn rồi làm... bậy.

"Tuyên bố 258" bay tới Liên Hiệp Quốc và nhiều quốc gia khác của nhóm bạn, trong đó có cô Nguyễn Hoàng Vy. Hậu quả cô Vy nhận lãnh [10] không chỉ bị cấm một cách vô pháp khi cùng bạn hữu mở quán café sách mà ngay cả con trai cô mới lên 8 cũng bị lôi vào cuộc "làm phản động" từ những đức trẻ trong xóm bị xúi giục (!).

Vụ giáo dân Mỹ Yên - Nghệ An đang bị lừa đảo và đàn áp, việc ép cung Đinh Nguyên Kha nhận "tội khủng bố", án tù tàn độc 15 năm và 5 năm quản chế áp lên cho ông Ngô Hào, như bàn tay thô bạo của các "đồng chí" đang hất đổ bàn làm việc Trương Tấn Sang sau chuyến đi Hoa Kỳ.

Trong vụ giáo dân Mỹ Yên bị lừa đảo và gài bẫy để trở thành những người "quá khích", "chống người thi hành công vụ", phần lỗi lớn nhất là từ phía cầm quyền Nghệ An cùng sự tiếp tay của những trang báo "nhà nước" đang tổng công kích giới Công giáo mà người hứng chịu nhiều nhất là Ngài Nguyễn Thái Hợp.

Giáo dân thiệt thà đã bị lừa vì mảnh giấy "cam kết" thả người của viên chủ tịch xã! Đây là lỗ hổng kiến thức pháp luật quá lớn của người dân nói chung và giáo dân xứ Mỹ Yên nói riêng. Có lẽ chỉ vì "con dấu đo đỏ" đã làm người dân đặt niềm tin vào nó mà không để ý đến bản chất chế độ (!) Vả lại, một viên chủ tịch xã làm gì có quyền mà "cam" với "kết" về việc bắt giam hay thả người đối với một công dân!

Thiết nghĩ, các giáo xứ, sau này, trong những buổi giảng đạo, nên dành chút thời gian phổ cập dần dần những phần cơ bản nhất cho giáo dân về "Luật hình sự", "Luật tố tụng hình sự", "Luật dân sự", "Luật tố tụng dân sự", "Luật khiếu nại, tố cáo" để giúp giáo dân tự trang bị kiến thức cần thiết, cô đọng, dễ nhớ mà ứng phó với những trường hợp bắt cóc, chèn ép sao cho tránh được những thủ đoạn đê hèn của giới công an. Dù biết, nói chuyện "luật pháp" với chính thể này là vô nghĩa, nhưng đó là điều vẫn cần phải làm trong tôn chỉ "đấu tranh bất bạo động" ngày nay.

Quốc tế sẽ tín nhiệm Việt Nam với tư cách ứng cử viên Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc?

Ông Nguyễn Đình Lương vừa tiết lộ [11] trong cuộc trả lời phỏng vấn báo VNN:

"Tại vòng đàm phán cuối cùng, trong buổi gặp riêng hai trưởng đoàn, tôi bảo ông JOE Damond - Trưởng đoàn đàm phán Hoa Kỳ: ta cứ ghi vào BTA "phía Hoa Kỳ sẽ xem xét dành GSP cho Việt Nam" còn khi nào xem xét, được hay không ta sẽ bàn sau. Ông Damond thấy đề xuất hợp lý, đồng ý ghi vào.

Về nước tôi không dám khoe thành tích đó vì tôi hiểu đó chỉ là một cụm từ "làm đẹp" BTA cho "cả nhà đều vui" nhưng có người lại báo cáo rằng vòng đàm phán này ta đã giành thắng lợi, ta đã kiên trì đấu tranh đã bắt Mỹ dành cho ta GSP!"

Những lời của viên chức cao cấp Nguyễn Đình Lương đã tố cáo căn bệnh "hứa đại", "hứa ẩu", "hứa liều" để được tiếng "thành công" của những bộ não "kinh tế thị trường định hướng XHCN"! May là ông Lương còn biết xấu hổ nên "không dám khoe", nhưng cái đầu đất nào đó lại bị bệnh hoang tưởng nên mới xảy ra cớ sự hiện nay: GSP vẫn bị Mỹ bỏ lại đó, chẳng phát huy được tác dụng gì cả từ BTA. Nội dung đáng hổ thẹn này còn chỉ ra những thiếu hụt trầm trọng kiến thức luật pháp, ngoại giao, thông lệ và kinh doanh quốc tế của những bộ óc quanh năm chỉ biết "ăn rồi phá"!

Nhà cầm quyền Việt Nam vẫn giữ ý định ứng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc nhiệm kỳ 2014 - 2016.

Thật mỉa mai, khi RFA thông tin [12]: "Hai tổ chức Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm người Việt Nam và Hành động Chung cho Nhân quyền chiều 17/9, đã tố cáo trước Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc ở Geneve, về tình trạng chính quyền Việt Nam đàn áp chống lại tự do ngôn luận và ngược đãi tù nhân lương tâm".

Sau BTA, WTO, nay TPP đang là thèm muốn của giới cầm quyền Việt Nam - những kẻ với lòng tham vô độ nhưng lười nhác và tráo trở. TPP đòi hỏi phải gắn với "nhân quyền", cụ thể là quyền lập hội. "Hiệu quả" từ BTA, WTO không tạo ra được chút gì tốt đẹp hơn ngoài việc những thân phận dân đen ngày càng bị mất đất, đàn áp và tống giam, bất công ngày một dâng cao, thất nghiệp và làm "nghèo hóa" thêm nhiều tầng lớp nhân dân.

Ngoài những cái chết thương tâm, hình ảnh bi thảm của người Việt Nam hiện nay không khác gì "bức tranh quyền con người" với đôi tay bị trói thúc ké, hai chân bị xiềng xích cùng miếng băng keo dán chặt trên miệng, bị ném sóng soài trên "sàn nhà tù", nó có đủ đánh động lương tri nhân loại ? Thế giới chẳng lẽ tiếp tục phớt lờ trước hình ảnh tồi tệ này?

Chính phủ Hoa Kỳ chẳng lẽ tiếp tay cho cộng sản Việt Nam như đã từng gật gù để ký vào BTA như ông Nguyễn Đình Lương cho biết? Chính phủ Hoa Kỳ không được phép đối xử với người dân Việt Nam như thế. Cần ràng buộc và dứt khoát vấn đề TPP phải gắn liền với nhân quyền. Làm được điều này coi như nước Mỹ chuộc lỗi từ quá khứ BTA, WTO đối với dân Việt Nam, bởi chính quyền này chưa bao giờ do người dân tự nguyện và tự do bầu ra. Đó là sự thật, toàn thế giới đều biết. Chính phủ văn minh không thể bang giao tốt đẹp với những kẻ tước đoạt quyền làm chủ của dân và bịt miệng dân tộc đó.

Giờ đây, miếng keo dán đó đang rơi ra do nỗ lực "cử động miệng" liên tục và người dân Việt Nam đang la lên, đang thét lên để mọi người cùng biết chúng tôi đang chịu đựng một cách vô lý.

Người Việt Nam đang nỗ lực để gượng đứng lên, tìm một điểm tựa nhưng chỉ gặp "bức tường trơn trượt" mang tên "luật pháp", "bức tường" có khi nhão nhoẹt sình lầy, bất chấp chúng tôi đã hỗ trợ nhau dùng mọi cách nhưng vẫn bị trôi tuột, không thể níu lấy "công lý" bằng đôi tay và đôi chân vẫn chưa thoát khỏi xích xiềng! Có ai, có tổ chức nào giúp chúng tôi cách để cởi trói, sau đó chúng tôi biết phải làm gì tiếp theo để tự thân vận động phá bỏ xiềng xích, thoát đời nô lệ. Hãy giúp chúng tôi trước khi quá muộn!

Người Việt Nam hiểu rằng: Chuyện Việt Nam phải do người Việt Nam giải quyết, nhưng chắc chắn chúng tôi cần một điểm tựa - Công Lý. Điều này chưa có ở Việt Nam hiện nay(!).

(Nguyễn Ngọc Già, Việt Nam 19-09-2013)
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Những điều trông thấy

Post by Do Huynh Ho »

Theo đóm ăn tàn
Viết Từ Sài Gòn
2013-09-24


Trở lại vấn đề mà các blogger bạn bè đã bàn khá nhiều, bức xúc cũng không ít, chuyện chôn thuốc rầy làm tổn hại đời sống và sức khỏe của những người dân khu vực chung quanh công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái và thái độ chạy tội, chối tội cũng như tính vô cảm trong hành vi của họ. Ở đây, vấn đề cần nhấn mạnh là sự vô cảm cộng với bản tính "theo đóm ăn tàn, ăn như rồng cuốn, uống như rồng leo, làm như mèo mửa" của nhà cầm quyền địa phương và trung ương.

Câu chuyện ở xã Cẩm Vân, huyện Cẩm Thủy, tỉnh Thanh Hóa trở nên thời sự, nóng hổi chỉ diễn ra trong vòng một tháng trở lại đây, khi mà người dân ở đây quyết định lật tẩy sự việc, sẵn sàng đối mặt với những lời đe dọa từ phía công ty, ma cô và công an huyện Cẩm Thủy. Người dân quyết định làm lều trại ngoài trời, túc trực 24/24 để chặn chiếc xe chở các thùng phuy thuốc độc quá hạn (vốn đã chôn dưới lòng đất nhưng vì bị lộ nên đào đi để xóa dấu vết) tẩu tán.

Và đây cũng là lúc nhân dân vào cuộc, họ vào thẳng khu vực công ty để quật lên những phuy thuốc độc đã chôn lâu năm dưới lòng đất và chứng minh rằng công ty Nicotex Thanh Thái đã vi phạm pháp luật, đã làm ô nhiễm môi trường, đã vô trách nhiệm trong vấn đề bảo vệ sức khỏe người dân, vì lợi nhuận, đã đạp lên trên sức khỏe cũng như sự sống của bà con trong khu vực dân cư chung quanh nhà máy.

Sau một hồi công ty chối tội nhưng không được, sau một hồi công an cũng như nhà cầm quyền bao che nhưng không được, cuối cùng, trước ánh sáng công lý nhân dân, họ đã nhận ra là không thể lấp liếm vào đâu, bèn giở trò mị dân khác: Ủy ban nhân dân tỉnh Thanh Hóa quyết định xử phạt hành chính công ty Nicotex Thanh Thái 421 triệu đồng.

Chuyện nói ra nghe đơn giản không thể tưởng tượng được! Có hai vấn đề, tiền phạt này sẽ về đâu? Và nhân dân được gì?

Đương nhiên, theo qui định hiện hành trong nhà nước Cộng sản xã hội chủ nghĩa, số tiền phạt sẽ được sung vào công quĩ thông qua con số được nộp vào kho bạc nhà nước. Và khi về đến kho bạc nhà nước, số tiền này tiếp tục đi về đâu, có lẽ chỉ có mấy quan mới biết, dân hoàn toàn mù tịt. Không chừng, may lắm thì có thêm cái toilet mới ở cơ quan nhà nước nào đó được xây theo tiêu chuẩn quốc tế, không may thì tiền đi vào nhà thổ. Tiền xương máu nhân dân được các quan cho vào nhà thổ không phải là ít.

Cái quyết định xử phạt hành chính một công ty đã chôn chất độc hại xuống đất làm ô nhiễm nguồn nước, làm tổn hại sức khỏe nhân dân và không ít người dân bị chết do nguyên nhân này nghe ra nhẹ hều, như đang chơi đùa vậy! Ở một nước dân chủ, tiến bộ, việc đầu tiên sau khi vụ việc được phát giác sẽ là đình chỉ, niêm phong, giữ hiện trường điều tra công ty gây hại, tiếp tục điều tra mức tổn hại của nhân dân, có chính sách về sức khỏe cấp thời cho nhân dân, thậm chí, nếu thấy khu vực dân cư không đảm bảo an toàn, sẽ có kế hoạch di dân chứ không có chuyện theo đóm ăn tàn kiểu này.

Có thể nói là không còn cách nói nào khác cho đám quan chức vừa ngu dốt lại vừa vô trách nhiệm, ăn bẩn thỉu ở Thanh Hóa ngoài câu “một lũ theo đóm ăn tàn”. Thay vì nghĩ đến nhân dân, chúng lại nhân cơ hội nhân dân bị khổ nạn, tìm cách móc túi doanh nghiệp, mặc dù chúng thừa sức biết rằng làm như thế là trái với lương tâm, đạo đức, nhưng chúng vẫn cứ làm!

Vì đâu? Vì thứ cơ chế độc tài, độc đảng đã cho chúng quá nhiều quyền lực và lòng vị kỷ, chúng được phép ăn trên ngồi trốc, được làm ông vua địa phương, được phép uống máu dân một cách danh chính ngôn thuận. Chính vì những cái ‘được’ này vô hình trung làm cho chúng nghĩ rằng mình có quyền hưởng thụ và nhân dân sinh ra là để phục vụ cho một lũ “thông minh, đỉnh cao trí tuệ” như chúng. Kết quả là nhân dân càng kêu khổ, bụng của chúng càng phệ ra, da trơn, mặt láng càng thêm trơn láng.

Và kết cục, sự bức xúc của nhân dân trước cái ác, trước sự gian manh đã thành miếng mồi ngon để đám quan lại tiếp tục kiếm ăn, tiếp tục nhận đút lót, hối lộ và tạo ra khoản thu bất minh để tham nhũng.

Trong khi đó, nhân dân không được gì cả.

Vì nếu nhân dân được gì, thì đã có một hội đồng giám định tổng hợp từ môi trường đến y tế, văn hóa, kinh tế của tỉnh, của trung ương cử xuống xã Cẩm Vân để điều tra, để đưa ra kết luận về thiệt hại của nhân dân và đưa ra mức đền bù thỏa đáng cho nhân dân, và rất có thể là kế hoạch di dân ra khỏi vùng nguy hiểm.

Nhưng hoàn toàn không có đoàn nào về điều tra theo hướng này. Phần lớn là về Cẩm Vân để nhận phong bì, từ huyện đến tỉnh, từ tỉnh đến trung ương đều ba bả nói về nguy hiểm, ba bả tuyên bố sẽ phạt nhưng đến nơi, cầm phong bì, họp hành rồi nhậu nhẹt… Nhân dân sống chết mặc bay!

Khi mà sự khốn nạn đã nhiễm trong từng tế bào của chế độ, e rằng, nhân dân chỉ còn một trong hai cơ hội duy nhất: Chết thay cho những kẻ lừa bịp, để chúng được phè phỡn trên sân khấu vô cảm của chúng, sân khấu của một lũ theo đám ăn tàn hay là nổi dậy lật thuyền!

*Bài viết trích từ blog Viết Từ Sài Gòn. Nội dung không phản ảnh quan điểm của RFA
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Nếu Hồ Chí Minh sống lại và đấu tranh dưới chế độ XHCN, số phận ông sẽ ra sao!?
Le Nguyen (Danlambao)

HCM từng bị đuổi học vì đi biểu tình. HCM là người Việt Nam đi xuất khẩu lao động nổi tiếng nhất thế giới. HCM đã nhận tiền của nước ngoài để chống chính quyền trước CMT8. HCM đã tham gia sáng lập một số đảng phái, tổ chức chính trị ở hải ngoại. HCM đã viết nhiều tài liệu chống chính quyền. HCM đã tham gia nhiều khóa học về bạo động lật đổ chính quyền ở nước ngoài... Đọc một số điều luật trong bộ luật hình sự của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thì hình như các việc ông Hồ Chí Minh làm đều có hành vi vi phạm luật pháp thì phải.... Giả dụ như ông Hồ Chí Minh đội mồ sống lại hoạt động đấu tranh đòi tự do, dân chủ hay xuống đường biểu tình chống Tàu xâm lược trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thì số phận ông Hồ sẽ ra sao, có bị khiêng vác đạp vào mặt, có bị lột truồng quay phim chỗ kín, có bị bóp... chỗ “nhạy cảm” không?... *

Image

Kinh nghiệm sống cô đọng trong kho tàng ca dao tục ngữ, thành ngữ của người đời trước trao truyền cho lớp người đời sau quả phong phú, sâu sắc, thâm thúy đáng ngưỡng phục và chắc hẳn mọi người trong chúng ta ai cũng đã từng ít nhất một lần đọc qua hoặc nghe nói “chín người mười ý”. Câu nói ngắn gọn, đơn giản dạy cho các thế hệ kế thừa hiểu rằng con người là khác biệt, phải tôn trọng sự khác biệt không nên áp đặt ý chí của cá nhân này lên ý thích của cá nhân khác và mọi áp chế do nguyên nhân chủ quan, khách quan hay sử dụng lớp phấn son lòe loẹt che giấu cho bộ mặt ác ghê của ai đó nhằm tôn tạo thành thần tượng, chỉ mang lại kết quả nhất thời chứ không thể chuyên chở được giá trị bền vững lâu dài, lưu danh thiên cổ.

Cụ thể chuyện chín người mười ý như chúng ta thấy về cá nhân ông Hồ Chí Minh, một người trăm tên nghìn mặt được cộng sản quốc tế lẫn cộng sản Việt Nam hư cấu, thêu dệt, đánh bóng để trở thành nhân vật huyền thoại tài năng xuất chúng, xuất quỷ nhập thần đầy bí ẩn lẫn bí hiểm như “thánh nhân” không vợ không con, một đời hy sinh vì dân vì nước, một cá nhân vĩ đại “tuyệt vời” trên cả tuyệt vời. Thế cho nên khi bóc tách sự thật về ông Hồ Chí Minh, có người khai thác cuộc đời tình ái tức chuyện gái gú của ông Hồ, có kẻ chuyên tâm tìm hiểu xem có mấy ông Hồ trong sự nghiệp tăm tiếng đầy tai tiếng của nhân vật nhiều thủ đoạn này và bạn Trịnh Hữu Long là một điển hình khác thì lại sưu tầm, sơ kết vài dòng những dấu ấn nổi bật trong sự nghiệp hoạt động cách mạng của ông Hồ như sau:

“8 sự thật về Hồ Chí Minh

Hôm nay nhân vụ Phương Uyên, nhà cháu nghĩ lại thấy Hồ Chí Minh thật tội nghiệp! Kẻ thì dùng mỹ từ tôn ông lên làm thánh, kẻ thì xúc phạm nặng nề và vẽ ông thành quỷ. Việc làm của bọn họ tuy có vẻ trái ngược nhau, nhưng đều đưa đến một hậu quả to tổ bố, đó là bóp méo Hồ Chí Minh. Sau đây là một vài chi tiết trong cuộc đời Hồ Chí Minh được sắp xếp theo trình tự thời gian mà nhà cháu sưu tầm được, cũng như tìm cách diễn đạt theo ngôn ngữ bình thường (không lăng xê cũng không lăng mạ), hầu các cụ:

1. Hồ Chí Minh thuộc thế hệ 9x. Ông sinh năm 1890.

2. Hồ Chí Minh từng bị đuổi học vì đi biểu tình. Khi phong trào chống sưu thuế ở Trung Kỳ nổ ra vào năm 1908, Hồ Chí Minh (khi đó có tên là Nguyễn Tất Thành) đang học trường Quốc học Huế, cùng bạn bè tham gia biểu tình và bị chính quyền đàn áp, về sau bị đuổi học. Cha ông bị triều đình khiển trách nặng nề vì hành vi của con trai, anh trai ông cũng bị giám sát chặt chẽ.

3. Hồ Chí Minh là người Việt Nam đi xuất khẩu lao động nổi tiếng nhất thế giới. Mới 21 tuổi, ông đã theo tàu Pháp bôn ba khắp năm châu làm phụ bếp, sau đó là xúc tuyết, quét than và làm nhiều công việc cực nhọc khác để kiếm sống.

4. Hồ Chí Minh đã nhận tiền của nước ngoài để chống chính quyền trong các thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Nhiều tài liệu giải mật cho thấy ông đã nhận lương, phụ cấp và nhiều khoản tài trợ khác từ Đảng Cộng sản Pháp và Quốc tế Cộng sản để hoạt động từ những năm 1920. Nhờ vậy, ông có thể di chuyển, sinh sống và mở các lớp huấn luyện ở Trung Quốc và Thái Lan.

5. Hồ Chí Minh đã khôn khéo lợi dụng các quyền tự do dân chủ của phương Tây để chống chính quyền trong các thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Ông tham gia ký “Yêu sách của nhân dân An Nam” gửi Hội nghị Versailles năm 1919, mở báo “Người cùng khổ” (Le Paria) năm 1922 nhằm tố cáo các tội ác của chính quyền thuộc địa, cũng như viết “Bản án chế độ thực dân Pháp” xuất bản năm 1925 tại Paris.

6. Hồ Chí Minh đã tham gia sáng lập một số đảng phái, tổ chức chính trị ở hải ngoại. Năm 1920, ông là đồng sáng lập viên của Đảng Cộng sản Pháp, đến năm 1925 lập ra “Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội” ở Quảng Châu - Trung Quốc nhằm huấn luyện chính trị và cách thức đấu tranh giành chính quyền (không nhất thiết là “bất bạo động”) cho các nhà hoạt động trong nước. Đặc biệt, khi còn ở hải ngoại (Hong Kong), ông đã là người sáng lập ra một đảng phái chính trị có tên là Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 3-2-1930, nhằm mục đích lật đổ chính quyền ở trong nước.

7. Hồ Chí Minh đã viết nhiều tài liệu chống chính quyền mà nổi tiếng nhất là tác phẩm “Đường kách mệnh”, xuất bản năm 1927 ở Quảng Châu - Trung Quốc.

8. Hồ Chí Minh đã tham gia nhiều khóa học về bạo động lật đổ chính quyền ở nước ngoài, đặc biệt là ở Đại học Phương Đông (Liên Xô) trong những năm 1930.” (*)

Bản sơ kết, rút gọn cuộc đời hoạt động cách mạng của ông Hồ Chí Minh do bạn trịnh Hữu Long biên soạn làm ra, có nhắc đến tên tuổi trẻ yêu nước Phương Uyên, chỉ khiến cho bạn đọc tức “anh ách” bởi vì bạn Long bỏ lửng không đưa ra kết luận cụ thể “nhân vụ” Phương Uyên là vụ gì và những chuyện hoạt động của ông Hồ là tích cực hay tiêu cực, có gây ra hậu quả nghiêm trọng hay không? Chuyện sơ kết của bạn ấy “rất ác” giống như giữa ngày đông lạnh giá, bạn ý bày ra tô phở ngào ngạt mùi thơm, ngun ngút khói nhưng không chịu mở lòng mời mọc ai thưởng thức cả, để cho mọi người ngồi vào bàn tiệc chết tức?

Riêng tôi cám ơn Google, Google muôn năm đã giúp phương tiện cho tôi tiếp cận nhiều tài liệu lịch sử liên quan đến ông Hồ với những bức thư đòi tiền công, thư xin Nga - Tàu cung cấp khí tài, bản báo cáo thành tích “hoạt động đánh đuổi, tiêu diệt kẻ thù giai cấp...” cho cộng sản quốc tế đệ tam, cùng với các tài lẻ như diễn thuyết “kinh nguyệt”, làm thơ ca tụng “tự do ỉa đái”, viết báo viết văn kể về “...vừa đi đường vừa kể chuyện... những mẩu chuyện về cuộc đời hoạt động của Hồ chủ tịch...” và khi đọc bản sơ kết của bạn Long trong đầu tôi chợt lóe lên, liên tưởng đến một số điều luật trong bộ luật hình sự của nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa, cái nhà nước mà ông Hồ Chí Minh cả đời hy sinh chuyện trai gái cá nhân để dựng nên, những điều luật ấy có quy định như sau:

“Điều 79 - Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.

Người nào hoạt động thành lập hoặc tham gia tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, thì bị phạt như sau:

1) Người tổ chức, người xúi dục, người hoạt động đắc lực hoặc gây hậu quả nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm, tù chung thân hoặc tử hình.

2) Người đồng phạm khác thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm.

Điều 82 - Tội bạo loạn.

Người nào hoạt động vũ trang hoặc dùng bạo lực có tổ chức nhằm chống chính quyền nhân dân, thì bị phạt như sau:

1) Người tổ chức, người hoạt động đắc lực hoặc gây hậu quả nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm, tù chung thân hoặc tử hình.

2) Người đồng phạm khác thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm.

Điều 84 - Tội khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân.

1) Người nào nhằm chống chính quyền nhân dân mà xâm phạm tính mạng của cán bộ, công chức hoặc công dân, thì bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm, tù chung thân hoặc tử hình.

2) Phạm tội trong trường hợp xâm phạm tự do thân thể, sức khỏe, thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm.

3) Phạm tội trong trường hợp đe dọa xâm phạm tính mạng hoặc có những hành vi khác uy hiếp tinh thần, thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.

4) Khủng bố người nước ngoài nhằm gây khó khăn cho quan hệ quốc tế của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì cũng bị xử phạt theo Điều này.

Điều 87 - Tội phá hoại chính sách đoàn kết.

1) Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống chính quyền nhân dân, thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm:

a) Gây chia rẽ giữa các tầng lớp nhân dân, giữa nhân dân với lực lượng vũ trang, với chính quyền nhân dân, với các tổ chức xã hội;

b) Gây hằn thù, kỳ thị, chia rẽ dân tộc, xâm phạm quyền bình đẳng trong cộng đồng các dân tộc Việt Nam;

c) Gây chia rẽ người theo tôn giáo với người không theo tôn giáo, chia rẽ các tín đồ tôn giáo với chính quyền nhân dân, với các tổ chức xã hội;

d) Phá hoại việc thực hiện chính sách đoàn kết quốc tế.

2) Phạm tội trong trường hợp ít nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.

Điều 88 - Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

1) Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm:

a) Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân;

b) Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt, gây hoang mang trong nhân dân;

c) Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hóa phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

2) Phạm tội trong trường hợp đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù từ mười năm đến hai mươi năm.

Điều 89 - Tội phá rối an ninh.

1) Người nào nhằm chống chính quyền nhân dân mà kích động, lôi kéo, tụ tập nhiều người phá rối an ninh, chống người thi hành công vụ, cản trở hoạt động của cơ quan, tổ chức, nếu không thuộc trường hợp quy định tại Điều 82 của Bộ luật này, thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm.

2) Người đồng phạm khác thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.

Điều 91 - Tội trốn đi nước ngoài hoặc trốn ở lại nước ngoài nhằm chống chính quyền nhân dân.

1) Người nào trốn đi nước ngoài hoặc trốn ở lại nước ngoài nhằm chống chính quyền nhân dân, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm.

2) Người tổ chức, người cưỡng ép, người xúi dục thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm.

3) Phạm tội trong trường hợp đặc biệt nghiêm trọng thì bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm hoặc tù chung thân. ”(**)

Đọc sơ kết sự thật về Hồ Chí Minh của bạn Trịnh Hữu Long và đọc một số điều luật trong bộ luật hình sự của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thì hình như các việc ông Hồ Chí Minh làm đều có hành vi vi phạm luật pháp thì phải. Thú thật, tôi không biết những việc cụ thể ông Hồ chí Minh làm dưới thời thực dân, đế quốc ngày xưa so với thời cộng sản, dân chủ vạn lần hơn bây giờ thì những việc làm đó có phạm pháp không?... Nếu có thì phạm vào điều luật số mấy và cái mạng của ông Hồ Chí Minh cùng với mạng của các ông lãnh đạo đảng cộng sản Duẩn, Chinh, Đồng, Giáp, Thọ, Hoàn... có đủ mạng để thi hành án hay không?

Tôi thì tôi không phải chuyên ngành luật xã hội chủ nghĩa nên không có khả năng “phán xét", có lẽ phải cậy đến chuyên viên luật, đến cơ quan chức năng của đảng, nhà nước “giám định” căn cứ vào vài ba điều luật “đính kèm” theo bài viết, không cần phải trưng dẫn cả bộ luật hình sự của chế độ để gán ghép kết tội làm gì... và tôi cũng nhắc nhở quý ông bà tuyên giáo, dư luận viên cùng với nhiều loại viên khác nữa, là đừng hồ đồ cho rằng so sánh vậy là khập khiểng bởi tôi biết các ông bà giữ vững “lập trường” tin rằng bác Hồ của chúng tôi là đạo đức, là văn minh... vì độc lập, vì tự do... hoạt động làm cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân... kháng chiến đánh đuổi thực dân, đế quốc xâm lược...

Các ông bà có biết “cãi cọ” như thế là bôi bẩn ông Hồ bởi tại rằng thì là tài liệu lịch sử đã chỉ ra ông Hồ lãnh lương, nhận tiền nước ngoài làm tay sai cho cộng sản đệ tam và cái được gọi là đánh đuổi thực dân, đế quốc thật sự là “ta đánh đây là đánh cho Liên xô, cho Trung Quốc...” đã rành rành ra đó, không còn là bí mật quốc gia nữa nên những mục tiêu được cho là lý tưởng cao đẹp của ông Hồ Chí Minh chỉ còn lại trần trụi những âm mưu dối trá, những tham vọng thấp hèn, tầm thường như những kẻ tầm thường khác.

Nếu các ông bà mê tín cộng sản không tin những điều tôi và bạn Trịnh Hữu Long trưng dẫn, vẫn còn nhiều lựa chọn khác để tìm biết sự thật về Hồ Chí Minh. Chẳng hạn như truy cập “Hồ Chí Minh” trên Google.com hay tìm kiếm loạt bài “Những Sự Thật Không Thể Chối Bỏ... Những Sự Thật Cần Phải Biết...” của tác giả Đặng Chí Hùng, một trí thức trẻ sinh ra, lớn lên và trưởng thành trong môi trường xã hội chủ nghĩa. Đặc biệt, Đặng Chí Hùng có nhân thân tốt, xuất thân từ gia đình giàu truyền thống cách mạng và cũng nên nói thêm là khi đọc bài nghiên cứu lịch sử của Đặng Chí Hùng, các ông bà không cần tin vào lý luận, chỉ cần “giám định” tài liệu lịch sử trong các luận chứng của Đặng Chí Hùng trưng ra có đúng là tại liệu thật hay tài liệu ngụy tạo, sẽ bắt gặp nhiều sự thật lý thú khác của ông Hồ Chí Minh cũng như của đảng cộng sản Việt Nam cùng với nhiều sự thật gây sốc khác nữa.

Thiết nghĩ các ông bà tuyên giáo, dư luận viên nói riêng và các người kính đảng yêu bác Hồ nói chung cũng cần nên biết là những mục tiêu mà những người đấu tranh ngày nay đòi hỏi, nhìn chung không khác với những gì ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản giương cao ngọn cờ đấu tranh đòi hỏi ngày xưa. Có khác chăng là đằng sau khẩu hiệu “không có gì quý hơn...” của ông Hồ, của đảng cộng sản Việt Nam, là có âm mưu của các tên tay sai cộng sản quốc tế lợi dụng máu xương dân tộc Việt Nam, cướp chính quyền về cho đảng cộng sản áp đặt nền cai trị khắc nghiệt tàn bạo hơn cả chế độ thực dân, đế quốc.

Dưới chế độ cộng sản, tự do cá nhân bị tước đoạt, nhân phẩm bị chà đạp, nhân quyền không được tôn trọng... tất cả các quyền cơ bản là thuộc tính bẩm sinh mọi người sinh ra đều được hưởng chỉ nằm trên giấy tờ hành chánh, trong các khẩu hiệu tuyên truyền và không tồn tại trong thực tiễn đời sống xã hội, xã hội chủ nghĩa. Thế cho nên nói đến quyền con người không biết có bao nhiêu dân tộc, bao nhiêu con người đã đứng lên đấu tranh cũng như đã ngã xuống để cho những quyền cơ bản của loài người được thực thi và dân tộc Việt Nam cũng không phải là ngoại lệ vẫn đã, đang tiếp tục đấu tranh giành lấy quyền được sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc mà tạo hóa ban cho con người.

Cách đấu tranh đòi lại quyền chính đáng của những người Việt Nam hôm nay qua các phương tiện ôn hòa, văn minh không tổ chức vũ trang khủng bố ám sát, phù hợp với chuẩn mực quốc tế thời nay, không giống như cách đấu tranh man rợ, khát máu của ông Hồ Chí Minh khi xưa cũng như cách cai trị độc tài khắc nghiệt, bạo tàn của đảng cộng sản Việt Nam hiện nay. Thế mà trong nội bộ, trên hệ thống truyền thông lề đảng đây đó đầy dẫy luận điệu vu khống những người hoạt động đấu tranh chống xấu ác cho xã hội công bằng, cho đất nước tốt đẹp hơn, cho quyền làm người được bảo đảm, lại bị quy chụp là lợi dụng quyền tự do dân chủ… xâm phạm lợi ích... tuyên truyền chống phá... âm mưu lật đổ... quả là dễ làm chết cười. Giả dụ như ông Hồ Chí Minh đội mồ sống lại hoạt động đấu tranh đòi tự do, dân chủ hay xuống đường biểu tình chống Tàu xâm lược trong nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thì số phận ông Hồ sẽ ra sao, có bị khiêng vác đạp vào mặt, có bị lột truồng quay phim chỗ kín, có bị bóp... chỗ “nhạy cảm” không? Tất cả đang chờ đợi câu trả lời của các bạn đọc từ lề dân cho đến lề đảng.

Le Nguyen
danlambaovn.blogspot.com
___________________________________

Chú thích:

(*) blog.trinhhuulong.com/2013/05/8-su-that-ve-ho-chi-minh_17.html?m=1

(**) vi. wikisource. org/wiki/B%E1%BB%99_lu%E1%BA%ADt_H%C3%ACnh_s%E1%BB%B1_Vi%E1%BB%87t_Nam_s%E1%BB%ADa_%C4%91%E1%BB%95i,_b%E1%BB%95_sung_2009/Ch%C6%B0%C6%A1ng_XI
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

TV Pháp đem Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng ra chế nhạo :
xem từ phút 1 đến 3
http://player.canalplus.fr/#/941808

http://www.youtube.com/watch?v=1VMb683TeNM&

Chuyến thăm viếng chính thức nước Pháp của ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã hoàn toàn lầm lũi.Không có một tờ báo nào đề cập đến, dù chỉ là một dòng. Cũng không có đài phát thanh hay truyền hình nào đưa tin dù chỉ là vài giây.Tệ hơn nữa đài Canal Plus, một đài chủ yếu có
mục đích giải trí, còn chiếu một đoạn trong buổi họp báo chung của ông Dũng với thủ tướng Pháp Jean Marc Ayrault để làm trò cười. Các ký giả cười ngặt nghẹo vì cử chỉ và ngôn ngữ ngớ ngẩn của ông Dũng và về cách phát âm rất quê mùa của ông khi ông nói tên thủ tướng Jean Marc Ayrault là "Giăng Mắc Ê Rô".

Tuy vậy họ không hiểu tiếng Việt để cười vì câu mở đầu rất ngộ nghĩnh của ông Dũng:"Tôi xin bày tỏ vui mừng được trở lại thăm nước Pháp ở Châu Âu và trên thế giới".

nguồn: FB Gia Kieng Nguyen
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

BỜ VẪN QUÁ XA

(Tặng bạn thơ Trịnh Anh Đạt và cô vợ người Hoa)

Trịnh Anh Đạt, một nhà thơ chưa vào Đảng, chưa vào Hội Nhà Văn nhưng đã đoạt nhiều giải thưởng thơ giá trị ở Việt Nam, lúc sang Mỹ dự đám cưới con gái có điện thoại hỏi tôi “Chiến tranh đã khép lại hơn 30 năm mà sao người Việt hải ngoại vẫn còn nhiều ác cảm, vẫn đối đầu với những người Cộng Sản ?”

Tôi, người lính Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù
năm 75, 29 tháng tư
khi đoàn tàu chở đơn vị tôi
chuẩn bị rời Vũng Tàu hướng ra Đông Hải
thương cha mẹ già, đàn em dại
tôi bước lên bờ
ở lại quê hương

nhưng cha mẹ già chưa được gặp
cũng chưa thấy mặt đàn em
các anh, những người chiến thắng
súng dí sau lưng
đẩy tôi vào trại tập trung
rồi bằng những lời dối trá
trái tim vô tình
tia nhìn thù hận
các anh cướp mất của tôi
những tháng năm đẹp nhất cuộc đời

tôi có người bạn
đói lòng moi mấy củ khoai
các anh đập nát xương bàn tay
mãi mãi mang thương tật

một người khác
lâu ngày thèm thịt
chụp vội con nhái bên đường
bỏ vào mồm nuốt chửng
báng súng AK
các anh lao vào ngực, vào bụng
cho đến khi con nhái phòi ra
con nhái lúc vào màu xanh
lúc ra thành màu đỏ

tôi trở về trên đôi nạng gỗ
nhìn nhà dột, cột lung lay
cha chết đọa đày
các em tứ tán
mẹ tuổi già, sức yếu
vẫn giãi nắng dầm sương

tôi cắn răng lìa bỏ quê hương
tìm sự sống
trở về thăm quê mấy lần
trên đường từ Nam ra Bắc
tôi cũng đôi khi nếm được
chút dư vị của chiến tranh
tôi gặp cả thương binh
từ hai phía
kẻ chống nạng, người ngồi xe lăn
kẻ mất tay, người sẹo đầu, vẹo cổ
họ buồn tủi vì phải sống đời nghèo khổ
nhưng không thấy ai lên tiếng oán hờn
với họ, giữa chiến trường
“ chuyện thường tình mũi tên hòn đạn.”

ở Mỹ, tôi quen hai vợ chồng người Hoa
vợ cô giáo, chồng luật sư
yêu nhau tha thiết
nhưng định mệnh trớ trêu, oan nghiệt
cô vợ bị hiếp dâm
ít lâu sau đẻ thằng con
đen như cột nhà cháy
anh chồng ôm mặt khóc như điên như dại
chạy ra khỏi phòng sanh
vợ tay nắm chặt thành giường
ngất lịm
trở về nhà
cô vợ trẻ người Hoa
đã có thể gạt nước mắt cho đi đứa con khác màu da
để mỗi ngày người chồng
khỏi thấy vết thương lòng
bị chà đi, xát lại

nhưng các bạn tôi
làm sao có thể chặt bỏ bàn tay của mình?
làm sao có thể cắt bỏ lá phổi của mình?
nên mỗi lúc trở trời,
đau đớn
lại nhớ đến các anh
không giống những thương binh
(mũi tên hòn đạn vô tình)
các bạn tôi mang thương tật
bởi đôi tay độc ác
bởi trái tim độc ác
của các anh
sau chiến tranh
đối xử với những người ở bên kia chiến tuyến
nhưng cùng tiếng nói, màu da
biết bao phương cách đưa ra
các anh chọn phương cách tàn độc nhất
các anh đã tự đào dòng sông ngăn cách
nay lại ngồi chễm chệ trên bờ
í ới vẫy chúng tôi qua
tiếc rằng…… bờ vẫn… quá xa.


Phạm Đức Nhì
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Miệng lưỡi tuyên láo: Trường Gia Long & Minh Khai!
Nguyên Anh (Danlambao)

Vừa qua ban tuyên láo thành Hồ cho trình chiếu toàn quốc cuốn phim về cái gọi 100 năm trường áo tím Gia Long & Minh Khai chủ đề nói về quá trình thành lập của trường và không ít lần cụm từ 100 năm trường Gia Long & Minh Khai được lập trong phóng sự làm chói tai gai mắt người dân Sài Gòn!

Cái tên Gia Long đã bị khai tử kể từ khi đội quân dép râu nón cối tiến về Sài Gòn đổi tên hòn ngọc Viễn Đông thành thành phố mang tên M râu và cũng như nhiều ngôi trường cổ kính khác dành cho nam như PéTrus Ký, Lasantaberd, Lasan Đức Minh, Hồ Ngọc Cẩn, các ngôi trường dành cho nữ như Couvent des Oiseaux, Regina Pacis (Nữ vương Hòa bình), Regina Mundi (Nữ vương Thế giới) đều mang tên mới, ngôi trường Gia Long cũng chịu chung số phận mang tên người tình của bác là Nguyễn Thị Minh Khai, người vợ của Lê Hồng Phong mà hôm nay được cái ban tuyên láo thành hồ vinh danh bà là bí thư đảng cộng sản (mời xem phim, lời bình còn nguyên trong đó!)

Chúng ta cùng xem lại quá trình hình thành và xây dựng trường nữ sinh Áo Tím mang tên Gia Long nhé:

“Xuất phát từ ý định tha thiết muốn xây dựng một nền giáo dục cho nữ giới, một số nhân sĩ tâm huyết và tiến bộ đã khẩn thiết gửi đơn xin chánh phủ lập một trường Sơ Học Cao Đẳng riêng biệt cho nữ sinh. Năm 1909, đơn đã được Hội Đồng Quản Hạt chấp thuận nhưng chưa có kinh phí để thực hiện. Mãi đến ngày 6 tháng 11 năm 1913, cách đây gần 86 năm, lễ đặt viên đá đầu tiên xây dựng trường Nữ Học Đường Sài Gòn mới được cử hành. Trường được xây dựng trên một khu đất rộng ở đường Legrand de la Liraye, sau đổi tên là đường Phan Thanh Giản.

Hai năm sau, ngày 19 tháng 10 năm 1915, Toàn Quyền Roume và Thống Đốc Courbell làm khánh thành. Trong buổi lễ trọng thể này, ban tổ chức đã chọn màu tím làm màu áo đồng phục cho nữ sinh, tượng trưng đức tính đoan trang, kín đáo và khiêm nhượng của người thiếu nữ Việt Nam.

Từ đó, trường thường được gọi là "Trường Áo Tím".

Trường chính thức mang tên Gia Long vào năm 1953.”[1]

Image
Nguồn: Nam ròm hình ảnh xưa

Tiểu sử của Nguyễn Thị Minh Khai cho biết bà sinh năm 1910 tức là ngôi trường mang tên Gia Long ra đời thì bà mới có 6 tuổi (!)

“Năm 1930 bà gia nhập Đảng Cộng sản Đông Dương, phụ trách tuyên truyền, huấn luyện đảng viên tại Trường Thi, Bến Thủy. Sau đó, bà sang Hương Cảng làm thư ký cho Nguyễn Ái Quốc ở văn phòng chi nhánh Đông phương bộ của Quốc tế Cộng sản. Theo nghiên cứu của học giả Sophie Quinn-Judge tài liệu từ văn khố của của Đệ Tam Quốc tế cho thấy Nguyễn Thị Minh Khai là vợ của Hồ Chí Minh vào thời điểm năm 1931 (sau này tại Moskva cuối năm 1934, bà cũng đã viết rằng mình đã có gia đình với "Lin", bí danh của Hồ Chí Minh vào thời điểm đó)”[2]

Còn về vua Gia Long?

Ông là một vị vua có nhiều sóng gió trong quá trình gầy dưng vương triều, chiến đấu cùng nhà Tây Sơn sau cùng thống nhất nước nhà và khai sinh ra triều đại nhà Nguyễn với 13 đời vua, có công khai phá miền Nam trù phú đến tận mủi Cà Mau mà hôm nay Sài Gòn cũng là mảnh đất có công ơn dấu ấn của ngài cùng các vị vua hậu duệ.

Thế nhưng với cái cách tuyên truyền xuyên tạc lịch sử trong các sách sử của CS đều cho rằng vua Gia Long đã có tội khi cõng rắn cắn gà nhà trong đó nổi bật là việc đem Hoàng Tử Cảnh qua Pháp làm con tin cầu viện dẫn đến việc nước Việt Nam bị Pháp độ hộ 100 năm trường…

Thế thì mắc cái gì mà ngày nay lại lôi tên của một vị vua theo CS là rước voi về giày mã tổ ghép cùng Nguyễn Thị Minh Khai? Ngôi trường Gia Long & Minh Khai mà ngày nay đám tuyên láo HTV của Đinh Thế Huynh nhồi nhét vào đầu người dân chỉ là sự gán ghép khiên cưỡng, lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia giữa hai nhân vật cách xa nhau nhiều thế hệ!

Một người có công thống nhất và khai phá đất nước cho Dân Tộc còn một kẻ là đàn em của quốc tế cộng sản, một người tình không chính thức của lãnh tụ, tiếp tay góp sức đem một chủ nghĩa không tưởng vào Việt Nam.

Chắc có lẽ nói đến cái tên Nguyễn Thị Minh Khai khơi khơi thì ai cũng thấy cái tên của bà không có giá trị gì với một ngôi trường cổ kính lâu đời và bà cũng chẳng phải là một nhân vật hoạt động cho ngành giáo dục Việt Nam. Thành ra mới phải có cái vụ mượn hào quang cái tên cũ, một vị vua mà chế độ luôn mỉa mai dè bỉu thế nhưng các quan chức của họ hôm nay lại còn tồi tàn hơn khi muốn cõng rắn về cắn gà nhà mà cũng không được!

Cứ nhìn công hàm Phạm Văn Đồng 1958 dâng biển cho Tàu, phương châm 16 chữ vàng 4 tốt của Nguyễn Phú Trọng hữu hảo với giặc mặc kệ ngư dân của mình bị bách hại tra tấn đòi tiền chuộc, các chuyến công du của Trương Tấn Sang Tại Mỹ, Nguyễn Tấn Dũng với chuyến ăn mày quốc tế, Nguyễn Chí Vịnh với chuyến đi đêm mới đây tại Hoa Kỳ ký biên bản ghi nhớ, thì ai sẽ là người cõng rắn cắn gà nhà?

Vua Gia Long vẫn còn trong sạch, danh giá và có công với đất nước hơn tập đoàn CSVN ngày nay nhiều! Cho nên ban tuyên láo đừng có nghĩ sau nhiều năm trường nhồi sọ chính sách tuyên truyền ngu dân người dân Việt Nam ngu hết rồi muốn nói gì thì nói nhé, Lịch sử là phải trung thực và khách quan, đừng lập lờ đánh lận con đen hòng lừa mị người dân sinh sau đẻ muộn. Có muốn nói láo cũng làm ơn nói cho có căn một chút! Cũng đừng nên đem tên của một ông vua có công với đất nước ghép cùng một kẻ hậu duệ không xứng đáng đứng cạnh ngài!

Nguyên Anh
danlambaovn.blogspot.com
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Qui trình của độc tài và băng hoại

Viết từ Sài Gòn
2013-12-12


Gần đây, dư luận xôn xao vụ 298kg heroin lọt qua cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất, bay thẳng qua Đài Loan và bị bắt, bị tịch thu ở sân bay Đài Loan. Cho đến nay, chưa có ai bị bắt, những quan chức có trách nhiệm trong ngành hải quan, an ninh đều cho rằng đó là một sai số “luồng xanh” bởi những chiếc loa thùng có chứa heroin bên trong này do một công ty có uy tín, chưa bao giờ vi phạm pháp luật ký gởi…

Và, ngay cả cái công ty được xem là “chưa vi phạm pháp luật lần nào, hàng hóa an toàn” ấy cho đến bây giờ vẫn chưa hề hấn gì, chưa có ai bị bắt, chí ít là bị triệu tập đề điều tra, xét hỏi (với pháp luật hiện hành, ngành an ninh hoàn toàn có quyền bắt hoặc triệu tập để điều tra, xét hỏi bởi qui mô tội phạm vô cùng trầm trọng). Dường như chưa có tín hiệu nào cho thấy ngành an ninh, nhà nước và Đảng quan tâm về vấn đề này.

Ông Cục phó Hải quan thành phố Hồ Chí Minh cũng nói được đúng một câu là mọi nhân viên hải quan và công cụ hỗ trợ của sân bay Tân Sơn Nhất đã thực hiện đúng qui trình, nếu có sai chăng thì do máy móc, cụ thể là cái máy soi, mà máy soi cũng không phải của hải quan, nó là máy của an ninh sân bay. Trong khi đó, an ninh sân bay thì bị hỏng máy. Mà máy hỏng thì không thể nói là “sai qui trình” được, bởi nó hỏng thì nó đã được nằm ngoài qui trình. Trách nhiệm này nếu có chăng là thuộc về chó nghiệp vụ. Nhưng bữa đó, vì “luồng hàng xanh” nên chó nghiệp vụ cũng được ở nhà ăn uống, ngủ nghỉ theo đúng qui trình.

Nói chung là đúng qui trình, thường thì cái gì đúng qui trình cũng đều hợp lý cả. Ví như miền Trung bị ngập lụt, chết và mất tích gần 50 người, nhà cửa đổ nát, màn trời chiếu đất cũng là đúng qui trình. Bởi vì, cái chết, sự mất mát này có nguyên nhân từ một hành động đúng qui trình, đó là xả lũ đúng qui trình. Mà một khi xả lũ đúng qui trình thì mấy cái đập không có lỗi, người xả không có lỗi và đương nhiên người điều hành thủy điện không có lỗi. Suy xa hơn một chút là ngành điện lực không có lỗi, nhà cầm quyền cũng không có lỗi. Bởi vì, không thể bắt lỗi thủy điện một khi xả đập đúng qui trình, mà thủy điện xả đúng qui trình thì làm sao kiện nhà cầm quyền về tội giám sát sai qui trình được?

Như vậy, người dân chỉ còn nước tự an ủi mình là sụp nhà đúng qui trình, ngập bùn đúng qui trình, ngập úng đúng qui trình, khóc lóc đau khổ đúng qui trình, mất mát đúng qui trình, chết chóc đúng qui trình… Cuối cùng, mọi thứ đều coi như xong, nếu có lỗi là cái qui trình nó lỗi. Nhưng cái qui trình là gì thì đến trời cũng không biết được, chỉ có cán bộ mới biết thôi, đố ai mà biết được (công lao bác Hồ!)!? Mà nếu không bắt lỗi được “qui trình” thì xem như huề cả làng!
Và, hầu như mọi chuyện, nếu chịu khó xâu chuỗi lại những vụ án oan sai, những ái chết oan ức trong đồn công an và những phi vụ kinh tế làm tổn hại đến an sinh quốc gia như vụ Vinashine, Vinaline, nạn tham nhũng… Đều đúng qui trình!

Nếu như những vụ án oan sai là do bản thân người “chịu án” không may mắn, thì những cán bộ điều tra lúc nào cũng đúng qui trình cả, bằng chứng của việc đúng qui trình này là khi vụ án bị phanh phui, trả oan cho người vô tội thì cấp trên của cán bộ điều tra xét hỏi vẫn trả lời rằng thuộc cấp của họ đã làm đúng qui trình điều tra, xét hỏi. Đó là chưa nói đến những vụ chết người trong trại giam, kể từ năm 2009 đến nay, đã trên 30 người chết trong xà lim tạm giam, thân mình bầm dập, chấn thương đa cấp. Nhưng nguyên nhân chết vẫn là “chịu không nổi mặc cảm tội lỗi nên tự tử”. Nói chung là ngành công an đã làm đúng qui trình chết là do “chịu không nổi” cái qui trình ấy.

Nói xa ra ngoài đường, hiện nay, từ Nam chí Bắc, đi đâu cũng thấy công an giao thông đứng đường, chặn bắt xe, vòi vĩnh tiền của người đi đường, thậm chí cảnh sát cơ động cũng ra đứng đường, chặn xe và cướp cạn. Nhưng một khi những vụ việc này bị phanh phui, câu trả lời cũng sẽ là đúng qui trình, không có đồng chí nào phạm tội cả!

Vì lý do, các đồng chí công an giao thông ra đứng đường, đứng trạm, kiểm tra xe đều có giơ gậy, chào hỏi, sau đó kiểm tra giấy phép lái xe, nếu có giấy phép thì chuyển sang kiểm tra giấy bảo hiểm xe, nếu có thì lại chuyển sang xem giấy tờ thử có phải xe chính chủ hay không, mà đến đây vẫn đầy đủ thì kiểm tra đèn, bản số thử có đèn nào không đỏ, bản số có mờ không, nếu vẫn tốt thì lại kiểm tra phanh, kiểm tra phụt… Cứ thế, mười phút sau là có ngay cái để phạt. Hoàn toàn đúng qui trình! Chẳng qua do người đi đường sợ phạt quá nên dúi tay cho cán bộ, chứ cán bộ thì luôn làm đúng qui trình pháp luật!

Và cứ thế, cao hơn là cấp trung ương, cấp chính phủ, vấn đề nhập vào, tách ra rồi lại nhập vào của Vinashine, Vinaline đều đúng qui trình, không có ai sai cả. Vì sao? Vì khi thành lập, nó đã thành lập, vay vốn, huy động vốn đúng qui định của Chính phủ, đến khi phát hiện ra thua lỗ, tham nhũng, thì bắt lãnh đạo của nó đúng qui trình.

Sau đó, lỗ quá, lại khất nợ với nước ngoài, chuyển đổi hình thức, và sát nhập… tất cảc cá thao tác này đều đúng qui trình. Chính phủ không có lỗi vì chính phủ đã thành lập, sát nhập và theo dõi nó (chết) đúng qui trình.

Cái sai qui trình luôn thuộc về nhân dân, do nhân dân đã theo dõi, đã đóng thuế, đã chịu khổ chịu nhục mấy mươi năm nay, lẽ ra phải chịu câm chịu điếc luôn cho khỏi mệt đầu, và cứ sống như những con lợn trong chuồng, cho gì ăn nấy, bảo gì làm nấy, đặt đâu ngồi đấy theo đúng “tinh thần hiến pháp và pháp luật” thì hà cớ gì phải biết chuyện, hà cớ gì phải đau đầu trước vấn nạn tham nhũng nhà nước, hà cớ gì phải biểu tình chống bành trướng Trung Quốc, hà cớ gì phải kêu gọi dân chủ? Dân khổ vì dân đã đi sai qui trình. Cái qui trình lớn nhất mà nhà nước, đảng Cộng sản Việt Nam thiết lập chính là qui trình “không có gì” (một nửa vế của “không có gì quí hơn độc lập” mà sau ba mươi mấy năm, Đảng đã thực hiện được phần “không có gì” với một đất nước không còn gì).

Và, một khi qui trình này tồn tại, thì bất cứ qui trình nào của đạo đức, phẩm hạnh, công lý, sự tử tế, tính vị tha và lòng tự trọng sẽ không được phép ngoi đầu tồn tại. Không tin thì nhìn vào lũ lụt miền Trung, nhìn vào Vinashine, nhìn vào trẻ em chết vì vaccine, nhìn vào 298kg heroin lọt qua cửa sân bay, không tin thì nhìn vào kì hop quốc hội vừa qua và cuộc điều chỉnh sửa đổi hiến pháp rất đúng qui trình, gần 100% phiếu thuận… Tất cả đều đúng qui trình! Vì nếu sai qui trình, lấy đâu ra một số lượng heroin khổng lồ như vậy để đưa ra nước ngoài? Ngoài số lượng vừa bị phát hiện, còn bao nhiêu kí lô ma túy đúng qui trình chưa bị phát hiện?

Cái chết của nhân dân, sự băng hoại của lớp trẻ do ma túy, xì ke, sự lũng đoạn kinh tế, sự oan ức, tức tưởi của dân oan, sự mất trắng gia sản vì cướp bóc trắng trợn của đám quan chức địa phương và dự án ma… đều đúng qui trình cả! Vì đây là qui trình băng hoại tận gốc rễ dân tộc Việt Nam để đến một lúc nào đó, các “đỉnh cao trí tuệ” sẽ thống lĩnh, chăn dắt nhân dân như chăn dắt một bầy cừu khờ khạo và khi thích thì cho ăn, khi cần thì giết thịt. Đó mới là qui trình đích thực của nhà nước độc tài Cộng sản!


Viết từ Sài Gòn, 10-12-2013

*Nội dung bài viết không phản ảnh quan điểm của RFA
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Nguyễn Thành Trung: vừa xạo vừa vô liêm sỉ

“Nếu ngày đó chiến dịch diễn ra đúng kế hoạch thì bây giờ và các thế hệ con cháu đỡ biết bao nhiêu. Bây giờ Trung Quốc đã chiếm đóng bất hợp pháp ở Hoàng Sa rồi, cái di sản, cái gánh nặng để lại cho các thế hệ con cháu Việt Nam thật là quá nặng nề” - Nguyễn Thành Trung

Lê Nguyễn (Danlambao) - Ai mới đọc bài viết đăng trên Thanhnien Online ngày 10/01/2014 với tựa đề: Hải chiến Hoàng Sa - 40 năm nhìn lại - Kỳ 6: Không quân Việt Nam Cộng Hòa lên kế hoạch giành lại Hoàng Sa tưởng hay, nhưng phân tích kỹ thì thấy rõ cái ba sạo và vô liêm sĩ của kẻ phản quốc Nguyễn Thành Trung (không muốn viết lại cái tên bẩn thỉu nầy nên sẽ viết tắt là ntt).

1) Thứ nhất, CS Bắc Việt dâng Hoàng sa cho Trung cộng để đổi lấy vũ khí giết hại đồng bào và cưỡng chiếm miền Nam. Với chiêu bài nhờ nước đàn anh XHCN giữ dùm Hoàng Sa còn hơn để lọt vào tay đế quốc Mỹ. Trong khi đó ntt là tên tay sai vc nằm vùng, ăn cơm Quốc gia thờ ma CS làm theo sự sai khiển của CSBV thì hắn có ba đầu sáu tay cũng không dám đánh Hoàng Sa chống lại Tàu cộng. Nếu VNCH lúc bấy giờ có lên kế hoạch phản công bằng không lực thì hắn cũng tìm cách trốn bay. Bây giờ bày đặt viết mấy lời ba sạo để loè thiên hạ.

2) Thứ hai, hắn quả quyết là có khả năng chiếm lại Hoàng Sa 100%, lại càng nổ nữa. Bộ tàu Trung cộng nằm yên cho F5 oanh tạc không biết bắn lại à. Tàu cộng đang làm chủ tình hình Hoàng sa, F5 bay ra bỏ bom rồi bay về không biết thành bại thế nào, rồi sau đó người đâu mà chiếm lại Hoàng sa? VN đưa quân đổ bộ ra đảo, Trung cộng không biết tăng cường thêm tàu chiến à? Lúc đó tình hình trong đất liền sôi động, nguy kịch trước sự vi phạm hiệp định Paris của CSBV thì lực lượng quân sự đâu mà phân tán ra đảo để chịu tứ bề thọ địch?

3) Thứ ba, đây là điểm then chốt với ý đồ thâm độc của ntt khi kết luận: “Nếu ngày đó chiến dịch diễn ra đúng kế hoạch thì bây giờ và các thế hệ con cháu đỡ biết bao nhiêu. Bây giờ Trung Quốc đã chiếm đóng bất hợp pháp ở Hoàng Sa rồi, cái di sản, cái gánh nặng để lại cho các thế hệ con cháu Việt Nam thật là quá nặng nề”. Với mưu đồ đổ tội cho VNCH làm mất Hoàng Sa để che đậy lịch sử bán nước của CS Bắc Việt qua công hàm do Thủ tướng cs Phạm Văn Đồng ký công nhận và ủng hộ Hoàng Sa của Tàu cộng. Với trình độ chính trị và đầu óc của tên phản quốc nầy không đủ để nói lên được điều nầy, chắc chắn là phải có chủ nhân của nó mớm mồi để chạy tội về cái công hàm bán nước và sự câm miệng của bọn chúng trong suốt mấy thập niên qua.

Lê Nguyễn
danlambaovn.blogspot.com
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Những điều trông thấy

Post by uncle_vinh »

Ði và về
Tạp ghi Huy Phương


Hiện chúng ta rất khó xác định nghĩa của hai tiếng “đi” và “về.”

Trở lại nơi mà chúng ta đã từ đó ra đi, hẳn là về. Nhưng nếu một gia đình sau khi ở Việt Nam vài tuần, đang sửa soạn hành lý ra sân bay, thì câu nói của chúng ta là: “Anh chị về Mỹ bình an!” mà không ai nói đi… Mỹ. Vậy thì đi đâu mà về đâu, hẳn nghĩa của hai tiếng “đi” và “về,” chẳng giống nhau!

Khi đi thì “…cột đèn biết đi cũng đã ra đi,” lén lút, hiểm nguy, chia lìa, vô định; khi về thì tấp nập, ồn ào, hể hả. Mấy ai nghĩ đến sự nghịch lý của chuyện đi và về.

Image
Việt Kiều về quê ăn Tết. (Hình: HOANG DINH NAM/AFP/Getty Images)

Tết năm 2008, chính phủ Việt Nam loan báo có hơn 350,000 Việt Kiều (phải hiểu là người Việt ở ngoại quốc) về ăn Tết. Con số này càng ngày càng tăng theo thời gian mà không hề giảm sụt. Lý do người chưa về lần nào, thấy nhiều người về thì mạnh dạn về theo, người về rồi thấy vui, “có tiền” thì về nữa, như lời “Ngài Chủ Tịch Nước” nhắc nhở: “Ai chưa về thì về, ai về rồi thì về nữa!” Trong số người “có tiền” này có những người nhận tiền trợ cấp dưới danh nghĩa tị nạn, từ ngày đặt chân ướt lên Mỹ, Canada, Úc hay Âu Châu cho đến hôm nay.

Người tị nạn là người chạy trốn qua một xứ khác, nơi khác để thoát cảnh hiểm nguy, ngược đãi, hoặc bắt bớ bởi một quyền lực ở chốn cư ngụ. Căn cứ vào bằng chứng xác thực việc bị CS cầm tù trong nhiều năm, những người cựu tù nhân chính trị được Toà Ðại Sứ Hoa Kỳ tại Thái Lan cấp visa cho vào định cư tại Mỹ dưới danh nghĩa tị nạn. Còn tất cả những người vượt biển, vượt biên khác, muốn được chấp nhận cho định cư đều phải kê khai trên giấy tờ hay qua một cuộc phỏng vấn của nhân viên Cao uỷ Tị Nạn LHQ về lý do họ phải bỏ nước ra đi đến đây.

Không như những người về ăn Tết ở trong nước, ở ngoại quốc kể cả Mỹ, Úc, Tây Âu, Canada, người Việt về quê ăn Tết đều dùng máy bay. Vé máy bay đi Việt Nam vào những dịp Tết Nguyên Ðán có khi đắt gấp đôi ngày thường mà người ta vẫn chen chúc và vẫn có tiền đi, mua chậm thì hết vé.

Người Việt ở tại các nước phương Tây sau biến cố Tháng Tư, 1975 là “định cư,” có hẳn quốc tịch, đã trở thành công dân của các nước này rồi, chứ không phải là người đi làm ăn xa, hay trú ngụ tạm thời như những người Việt trong nước hay những người Hoa về ăn Tết ở ngay quê hương của họ.

Nhưng đối với người Việt tỵ nạn đã bỏ nước, cứ hai người vượt biển, một vùi thây dưới biển sâu, bỏ cửa bỏ nhà quyết chí ra đi, thì mấy danh từ “về Việt Nam ăn Tết” nghe mỉa mai quá chừng!

Ở nước Úc vì gần với Việt Nam nên số người về ăn Tết rất cao. Ở thành phố Perth, miền Tây nước Úc, bay về Saigon chỉ mất bảy tiếng, chỉ bằng số giờ lái xe tà tà từ Phước Lộc Thọ đi San Jose, nghe mà ham. Về ăn Tết, đi du lịch thì có cả nghìn lý do mà biện bạch. Thăm cha mẹ sắp lâm chung, dời mồ dời mả, bán nhà mua đất còn nghe được, nhưng với những lý do xả tang, dự đám cưới con ông chú, bà bác thì thà nói “đi Việt Nam chơi” còn hơn, còn chơi gì thì tùy ý thích của quý vị.

Chúng ta đã biểu tình, chúng ta đã chống Cộng, nhưng chúng ta lại thích về Việt Nam, vì lý do này hay lý do nọ, thì Cộng Sản không bao giờ sợ. Ðừng nghĩ là đi biểu tình thì Cộng Sản chụp ảnh, quay phim làm khó dễ khi về Việt Nam, nếu bị bắt hay bị làm khó dễ thì một đồn mười, ai mà dám về Việt Nam nữa. Cộng đồng chúng ta rất dễ giải, “chín bỏ làm mười,” chống thì cứ chống, về thì cứ về. Ca sĩ Việt Nam qua Mỹ trình diễn với trung tâm nào có lập trường chống Cộng, tôn vinh lá cờ VNCH thì về nước y như là bị khai trừ, bị chế tài, bị cấm hát, trái lại ca sĩ hải ngoại cũng về Việt Nam hát xướng, tuyên bố khen ngợi nhà nước Cộng Sản bên đó trở lại hải ngoại cũng không ai tẩy chay, vì chúng ta không có “nhà nước hải ngoại” và chúng ta tự do.

Chúng ta có sức mạnh của đô la mà chúng ta chưa sử dụng hết mười phần công lực của nó. Chúng ta ủng hộ công cuộc đấu tranh dân chủ, chống Việt Nam dâng đất dâng biển cho Trung Quốc mà vẫn về Việt Nam nườm nượp, vẫn đi qua các phi trường, kẹp tờ $10 vào trong sổ thông hành, nở một nụ cười “xã giao” với “công an cửa khẩu.”

Không phải đợi đến bây giờ mới có người kêu gọi “đừng về Việt Nam trong Tháng Tư, mà cách đây 5 năm (2009), trên nhật báo Người Việt, dưới mục tạp ghi, chúng tôi đã có bài “Về Việt Nam.” Xin trích:

“Chúng ta sử dụng sức mạnh của chúng ta thử một lần, dù là một lần thôi. Tôi không dám đề nghị đồng hương tỵ nạn Cộng Sản đừng về Việt Nam nữa, về thời gian nào cũng được, mà hiệp sức cùng không về Việt Nam trong một tháng thôi, như một ví dụ, đó là Tháng Tư, 2009. Chúng ta đã gọi là “Tháng Tư Ðen” vì sao chúng ta lại về Việt Nam trong tháng đó, chúng ta gọi là “mất nước” thì nước đâu nữa mà về?

Nếu trong Tháng Tư, 2009, tất cả đồng bào tỵ nạn hải ngoại không về thì chuyện gì sẽ xẩy ra ở Việt Nam? Phi trường vắng vẻ, khách sạn ế khách, hải quan đói meo, hàng quán thưa thớt, mãi lực của Saigon xuống thấp. Ðiều này có thể ảnh hưởng đến quần chúng lao động của các dịch vụ, nhưng đây là lúc đồng bào trong nước chia sẻ tâm tình hải ngoại và họ đang biết hải ngoại đang muốn gì, chống lại điều gì của đảng Cộng Sản trong nước, tùy theo điều mà chúng ta muốn chống hay muốn tỏ thái độ như việc Cộng Sản dâng Hoàng Sa cho Trung Quốc, việc Cộng Sản đàn áp các nhà tranh đấu dân chủ hay đây là dịp bày tỏ sự đồng tình với đồng bào Công Giáo Thái Hà. Hải ngoại không có lãnh đạo, hải ngoại có nơi đoàn kết nhưng cũng có nơi cấu xé nhau, hải ngoại nói và làm không đồng nhất, chúng ta có dám nhìn sự thật như vậy không?”

Năm 2009, từ trong ý nghĩ của cá nhân, chúng tôi đã tự túc in 2,000 truyền đơn và nhờ anh Trần Trọng An Sơn (TTCS) cùng một vài anh em đi rải ở những nơi đông người hay gắn lên kính xe của đồng bào ở Bolsa. Chúng tôi không có phương tiện và uy tín để kêu gọi giới truyền thông hải ngoại tiếp tay, cũng không có tiền để in bích chương, biểu ngữ để treo ở nơi đông người như chợ búa, nhà chùa hay nhà thờ, chạy slogan hay script trên truyền thanh, truyền hình khắp nước. Chúng tôi cũng hiểu rằng, điều quan trọng nhất không phải ở chỗ phương tiện, mà là sự việc nêu ra không được sự hưởng ứng của đồng bào, trừ những người đã nguyện là “không bao giờ về Việt Nam khi còn chế độ Cộng Sản.” Tiếng kêu “không về, không gửi tiền về Việt Nam trong Tháng Tư,” rõ ràng là “tiếng kêu trong sa mạc!”

Mới đây ba nhân vật của ba tổ chức có nhân sự và tầm vóc hoạt động lớn nhất trong cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ là Bác Sĩ Võ Ðình Hữu, chủ tịch Cộng Ðồng Người Việt Quốc Gia Liên Bang Hoa Kỳ, Giáo Sư Nguyễn Xuân Vinh, chủ tịch hội đồng đại diện Tập Thể Chiến Sĩ VNCH Hải Ngoại, và Giáo Sư Nguyễn Thanh Trang, chủ tịch Tổ Chức Dân Chủ Việt Nam, đã tổ chức họp báo để “kêu gọi đồng bào hải ngoại không về và không gửi tiền về Việt Nam trong suốt tuần lễ sau cùng của Tháng Tư Ðen, từ 24-30 Tháng Tư, 2014.”

Lời kêu gọi chỉ khiêm nhượng gói gọn trong vòng một tuần lễ của Tháng Tư năm nay mà thôi.

Năm xưa (2009) với một bài báo và 2,000 tờ truyền đơn của một ký giả nhỏ bé không hề đem lại một kết quả nào, thì năm nay (2014) với ba đoàn thể lớn “vào cuộc,” chúng ta có quyền hy vọng. Theo ông Hữu, ông đã có 36 cộng đồng người Việt ở Mỹ ký tên tham gia, gần như toàn thể người Việt ở Mỹ, tổ chức của ông Vinh hiện nay có hơn 10 trung tâm điều hợp trong nước Mỹ và trên thế giới… chúng ta mong mỏi ở kết quả của lời kêu gọi thiết tha này. Xin các tổ chức chủ quản in bích chương, biểu ngữ để treo ở nơi đông người như chợ búa, nhà chùa hay nhà thờ, chạy “slogan” hay “script” trên truyền thanh, truyền hình khắp nước và trước hết, ngay các nhân sự trong ba tổ chức này sẽ không có ai “rón rén” về Việt Nam hay gửi tiền trong Tháng Tư.

Theo tôi thu gọn lại việc không về hay gửi tiền trong chỉ “một tuần” cuối của Tháng Tư, 2014 là một chiến dịch quá khiêm nhường (một năm có 52 tuần), nhưng kết quả hay không mới là điều quan trọng. Không ai dại thức một mình khi mọi người đều ngủ.

Và chúng ta thường chê trong nước vô cảm, nhưng chúng ta mới là người vô cảm, xem chuyện đất nước này là của người khác, không dám bày tỏ, dù một thái độ nhỏ nhoi.
Post Reply