Bẽ Bàng

Làm đẹp Diễn Đàn Kỹ Thuật

Moderator: HungNguyen

Post Reply
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Bẽ Bàng

Post by unclevinh »

Bẽ Bàng
Thái-Vinh mến tặng các chị trong Hội Thiện Nguyện "Tình Người" ở Arizona

Từ ngày cậu Trung bị Việt Cộng chận giết trong lúc theo anh rể cỡi xe đi chung công tác, bố Thái tuy thoát chết, nhưng triền miên hối hận đã bỏ chạy không cứu được em, nên ông coi các đứa con của cậu Trung như con đẻ. Quốc là trưởng nam của cậu, chỉ kém Thái một tuổi. Thái dạn dĩ học lóm các anh lớn trong xóm nhiều tài vặt, biết đàn ca, ngâm thơ, thổi sáo tán gái; còn Quốc suốt ngày chỉ biết leo núi chận bò, hay theo ông nội ra đồng làm ruộng.

Quốc được đi học trở lại; nhưng thấy việc nhà nông dễ dàng và thoải mái hơn việc học chữ vô cùng. Mỗi lần thức khuya học bài, lỡ ngủ gục, liền bị anh Đức xán ít cái bộp tai đau điếng cộng. Thái là loại thông minh mà còn bị anh Đức đánh chảy máu mũi nữa kìa! Quốc theo hai anh vào Sài Gòn học được nửa năm; nhưng nào có học hành gì đâu! Quốc đến trường, ngồi trong lớp nhưng thả hồn mơ mộng bay bổng về quê. Quốc thường trốn học, lén vô sở thú coi trâu bò gà vịt cho đỡ nhớ nhà. Thái theo dõi việc học trong bụi của Quốc, bèn mật báo lên cấp trên. Kết quả sau một trận đòn rùng rợn, sáng hôm sau thay vì đi học, Quốc đi thẳng ra bến xe An Đông chạy về quê làm ruộng với ông nội.

Năm Quốc sắp tới tuổi đi lính, Bộ Quốc Gia Giáo Dục bắt chước Mỹ, bỏ Tú Tài Phần Một, cho thi ngay Tú Tài Toàn Phần, bỏ luôn lối thi viết, cho thi A B C khoanh; Thái bèn bảo em nộp đơn đi thi đại. Quốc thi Tú Tài giống như Quách Tĩnh thi âm nhạc với Âu Dương Công Tử trên Đào Hoa Đảo trong bộ kiếm hiệp Võ Lâm Ngũ Bá. Kết quả thật không ngờ!

Đậu Tú Tài, Quốc có thể đi sĩ quan Thủ Đức; nhưng mẹ Thái thấy cháu đang làm ruộng bỗng trở thành ông Tú, bà vô cùng hào hứng:

- Thằng Quốc coi bộ thông minh. Cho nó vào Sài Gòn theo hai đứa bay học Đại Học, tốn kém bao nhiêu tao cũng chịu; nhưng để tao lo vợ cho nó đã!

Quốc là thằng chí hiếu, nghe nói lấy vợ, nó hết hồn nói ấp úng:

- Nhưng...nhà còn tang Bà Nội mà!

Mẹ Thái cười xoà:

- Cháu đừng lo! Chúng ta đâu dám phá bỏ tục lệ của tổ tiên, chỉ làm đám cưới chạy tang thôi!

Thái lớn hơn Quốc mà chưa bao giờ nghe mẹ đề cập chuyện lấy vợ cho mình, nên tỏ vẻ khó chịu hỏi Quốc:

- Mày có bồ hồi nào mà tao không biết?

Quốc trả lời buồn hiu:

- Em đâu có bồ! Thôi anh lấy vợ giùm em đi?

Ngày hôm sau, mẹ Thái chủ toạ một cuộc họp khẩn cấp trong chi tộc họ Trần. Bà công bố điều hứa bí mật giữa mẹ của bà và bà Ngãi là mẹ vợ của anh Hữu. Anh Hữu là anh cả của Đức và Thái, xa trưởng chi đoàn thiết giáp M48 đầu tiên của Việt Nam Cộng Hoà đã hy sinh trong trận Mùa Hè Đỏ Lửa:

- Năm kia bà Ngãi và mẹ tôi trước khi mất, cả hai quyến luyến cầm tay nhau hứa hôn cho Thiên là con gái út của bà với Quốc là cháu nội đích tôn của Mẹ tôi. Nay tuy nhà còn đại tang; nhưng xin quý trưởng lão cho phép chúng tôi được cưới chạy tang thực hành điều ước của người quá cố trước khi cháu Quốc đi Sài Gòn học Đại Học?

Không ai dám phản đối mẹ Thái vì bà là người chủ nợ rất rộng rãi trong việc cho bà con mượn tiền mua hạt giống hay mua phân bón ruộng; với lại rượu và đồ nhắm đã bày sẵn sàng chờ đũa gắp bỏ vô bụng!
Quốc ngồi nghe lệnh trên bắt lấy vợ mà mặt mày tái mét; riêng Thái rất bằng lòng với quyết định sáng suốt của mẹ, vì Thái nghe đồn cô vợ tương lai của Quốc có bà chị con ông bác tên Tuyết rất đẹp.

Cũng tại ngôi nhà đó, tuy không có lễ hỏi cưới đình đám như năm xưa anh Hữu đi lấy vợ; nhưng bố Thái bây giờ với địa vị một ông Xã Trưởng đi hỏi cưới cho cháu cũng đủ làm cho bên đàng gái hãnh diện ngầm; chưa kể những món quà cáp vô cùng hậu hỉ của mẹ Thái tặng riêng cho từng trưởng lão bên cô dâu. Vì làm đám cưới chạy tang, nên hai bên chỉ đưa đẩy thách thức lấy lệ; rồi nhập tiệc rượu tác thành duyên vợ chồng cho Thiên và Quốc ngay.
Thái được dịp trổ tài chọc gái bỏ rơi cậu em đang đứng xớ rớ bơ vơ hổ thẹn cần nhiều sự giúp đỡ của ông anh. Đặc biệt lần đầu tiên mới gặp Tuyết, Thái đã có cảm tình lưu luyến ngay. Thái tưởng mình là nhân vật chính làm chú rể hôm đó.
Hỏi, cưới, và rước dâu trong cùng một ngày thật vô cùng tiện lợi. Thái đang vui vẻ nghĩ vớ vẩn tới ngày mình lấy được một cô vợ đẹp, nhưng thoáng thấy nét buồn của Thiên đứng trước hiên nhà lén lấy vạt áo lau nước mắt cũng cảm thấy nao nao buồn cho đời người con gái! Bố mẹ Thái cỡi xe đi trước, tiếp theo là xe chú rể đèo cô dâu, sau chót là xe của Thái đèo người đẹp! Lúc đến trước cổng vườn nhà ông nội, theo tục lệ cưới chạy tang cô dâu không được phép vào cổng chính; Thái vui vẻ nắm tay người đẹp cùng cô dâu và chú rể đi qua cổng phụ mới phá hàng rào tre làm ngõ đi sơ sài vào hông vườn.

Vùng quê ngoại của Thái ban đêm Việt Cộng thường về tuyên truyền, bẳt cóc con trai nhảy núi hay ám sát lai rai, nên hàng đêm Quốc luôn luôn ẩn tránh vào ngủ trong nhà bố mẹ của Thái thuộc khu vực an ninh; nhưng đêm đầu tiên lấy vợ, sợ xui không ai chấp nhận cho Quốc ngủ lang thang nữa. Quốc nhất định bắt anh Thái phải ở lại ngủ cho bớt sợ ma.

Đêm hôm đó Thái nằm ngủ ở phòng ngoài kề sát bên phòng cô dâu chú rể. Vì sợ Việt Cộng hay vì nhớ người đẹp hồi chiều mà Thái trằn trọc mãi đến nửa đêm mới chợp mắt mơ màng được một chút, chợt nghe có tiếng nói rất khẽ:

- Sao anh lại nằm dưới đất?

Rồi có tiếng trả lời ngập ngừng:

- Không được đâu...anh còn đi học!

Ngày 30 tháng 4 năm 1975 Thái dẫn Quốc cùng hai người bạn chung nhà trọ ở Sài Gòn nhảy xuống tàu vượt biên. Thái quên bẵng Quốc còn cô vợ hiền thục đảm đang đang chờ đợi ở quê nhà!
Bao nhiêu thư từ bên nầy gửi về đều bị mở coi khám xét rồi vứt bỏ. Cả nhà đều tưởng bọn Thái đã chết chìm ngoài đại dương; nhưng theo lời anh Đức kể lại: "Thiên nhất định không tin Quốc đã chết. Mỗi lần gặp anh Đức về thăm, Thiên bỏ làm ra giếng ngồi kéo tay áo che mặt khóc nức nở: Em biết anh Quốc không bao giờ yêu em!"

Đúng ba năm kể từ hôm bước chân qua rào vào nhà chồng, tự coi đã làm xong bổn phận bẽ bàng của một người vợ, Thiên lạy tạ mẹ chồng, đáp xe lửa ra Hà Nội lo việc cải táng hài cốt thân phụ, rồi bỏ đi biệt tích!
uncleVinh
Post Reply