Trạng Quỳnh

Moderator: dhth

Post Reply
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Trạng Quỳnh

Post by uncle_vinh »

Trạng Quỳnh là một nhân vật do dân gian đặt ra để châm biếm xã hội dưới thời Chúa Trịnh. Xin sưu tầm lại những chuyện tiếu lâm thời đó.
Nhân dịp Hoàng Sa/Trường Sa, cắt đất/dâng biển, chắc không gì hợp hơn bằng bắt đầu với chuyện:

Đón Sứ Tàu

Triều đình chuẩn bị đón sứ nhà Thanh sang nước ta. Chúa nghe nói tên này là kẻ hống hách, hợm hĩnh, bèn kêu Quỳnh vào, giao cho giữ việc nghênh tiếp.

Quỳnh phụng mạng vua, đồng thời xin triệu thêm bà Ðoàn Thị Ðiểm giả làm người bán hàng nước cho khách qua đường, còn mình giả trang làm anh lái đò đưa sứ bộ qua sông.

Khách Tàu đến, đi ngang quán bà Ðiểm, thấy trong hàng có một cô gái xinh xắn ngồi bán, liền hùa nhau kéo vào uống nước, sẵn có buông lời chọc ghẹo, bỡn cợt. Một tên líu lo đọc bâng quơ:

"Nam bang nhất thốn thổ bất tri nhân canh"
(Một tấc đất nước Nam không biết bao nhiêu người cày, ý cho rằng đàn bà nước Nam lẳng lơ)

Bà Ðiểm đang nhai trầu, nhổ toẹt một bãi, đọc:

"Bắc quốc chư đại phu, giai do thử đồ xuất"
(Bọn quan quyền phương Bắc đều từ chỗ đó mà ra cả )

Nghe xong câu ấy, cả bọn ngừng uống nước, tròn mắt, há hốc miệng nhìn bà Ðiểm. Chúng không thể ngờ rằng một bà bán nước bên đường lại có sức học kinh người đến thế !

Khách ra đi, xuống đò của Quỳnh. Khi đò đến giữa sông, một tên trong nhóm sứ Tàu nhột bụng, vãi rắm nghe một tiếng "bủm". Không thấy xấu hổ thì thôi, hắn còn đọc một câu chữa thẹn xấc xược:

Lôi động Nam bang (Sấm động nước Nam)

Quỳnh đang cầm chèo, liền đứng cậy vạch quần đái vòng cầu qua đầu sứ, vừa đái vừa đọc:

Vũ qua Bắc hải (Mưa qua bể Bắc)

Tên sứ Tàu giận điên tiết, xộc lại định đánh Quỳnh, Quỳnh trở cán chèo thủ thế rồi mắng:

"Tiền phát lôi, hậu phát vũ, thiên địa chi lý nại hỉ "
(Sấm động trước, ắt sau sẽ có mưa, luật trời đất là thế )

Cả bọn khách Tàu sửng sốt nhìn nhau, không thốt được một lời vì câu đối đáp bắt bí quá đúng của anh lái đò. Cả nhóm trong bụng vừa tức, vừa sợ, cứ ngậm miệng cho đến nơi.
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Post by uncle_vinh »

Quỳnh trả nợ anh lái đò

Trạng Quỳnh đi đò ngang thường thiếu tiền, lâu quá hóa nhiều, không trả được . Lúc anh lái đò đến đòi, Quỳnh bảo: “Đợi đấy, mai ta trả . Rồi mua tre nứa, lá gồi làm 1 cái nhà bè ở giữa sông, trong đó ghi 1 câu “Đéo bà đứa nào về nói lại!” và phao ầm lên rằng đó là lầu yết thơ của Trạng . Nghe nói thơ của Trạng, thiên hạ nô nức kéo nhau ra xem, khi về nếu có ai hỏi đều trả lời “ra đó mà xem!” Thiên hạ càng thấy lạ, càng đua nhau ra xem. Anh lái đò chở không kịp thở, trong mấy ngày được không biết bao nhiêu là tiền . Đựoc mấy hôm, Quỳnh gạ bán nhà lại cho anh lái đò . Anh lái đò trừ nợ, bị Quỳnh mắng “Anh còn nợ ta thì có, ai làm cho anh mấy hôm nay làm được nhiều tiền thế ? Anh lái đò nhận ra, liền cám ơn Quỳnh rối rít và xin trả đủ tiền .

Có người đã sữa chuyện nầy lại như sau:

“Mười mấy năm sau ngày “giải phóng”, đất nước tơi tả, Bộ Chính Trị lên đồng gọi hồn Hồ chủ tich “Bác ơi, theo mác lê hình như càng ngày càng rách ra, chắc tiêu quá bác à”. HCM liền quạt cho, xong ghé tai bỏ nhỏ “tụi bây ngu quá, làm dzầy cho ta: …”

Sau đó thì đảng gom đất mấy chổ ngon lành lại xây bin đinh, sòng bài, phòng trà thiệt hoành tráng, rồi rỉ tai bá tánh “VN thay đổi rồi, nên về chơi một lần cho biết!” Thế là bà con hải ngọai chỉ cần mỗi người mỗi năm về chơi một lần thôi là đảng ta lượm sơ sơ 4, 5 tỷ đô la một năm!
Post Reply