Sa mạc chuyển mưa

Làm đẹp Diễn Đàn Kỹ Thuật

Moderator: HungNguyen

Post Reply
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Sa mạc chuyển mưa

Post by unclevinh »

Sa mạc chuyển mưa
(Thái-Vinh mến tặng anh Nước Lạnh Huỳnh P. Hổ)

Coi lịch thấy đã hơn một năm, tôi cầm tay âu yếm hỏi nàng:

- Hồi nào Thiết-Thạch đại phu trong nhóm Phàn Thành Tứ Hữu phán một câu cứng ngắt, "Ai đã chịu nổi một năm ở sa mạc, thì dù chết cũng không muốn đi đâu nữa!" bây giờ em thấy sao?

Nàng buồn bã thở dài:

- Còn thấy thế nào nữa? Em chịu hết nổi rồi! Sáu tháng em về ở với Bố Mẹ, sáu tháng sang ở với anh, được không?

Tôi tá hoả tam tinh rụt tay lại nhìn nàng, ai oán: "Sống cam khổ ái tình như vậy, thì anh sống suốt đời làm gì?"

Bây giờ càng gần đến ngày nàng đi, nhiệt độ sa mạc càng nóng bức dữ dội. Sức nóng dường như ngày nào cũng lên tột độ. Sáng ra, ngó chưa thấy mặt trời mọc mà sức nóng đã tròm trèm 100 độ F; sau giờ ăn trưa ở sở làm, bước ra sân làm vài chiêu động tác thể dục hít khí trời trong sạch thì sức nóng ngoài cửa hừng hực tưởng chừng như ai thụt ống bễ lò rèn vô mặt rát rạc; nhiệt độ đã lên trên 115 độ F. Ngao ngán trở vào dòm lên màn hình, thấy mưa rơi dầm dề lụt lội ngập đường xá ở chỗ nầy chỗ kia mà thầm trách ông Trời bất công sao không chia bớt vài trận mưa xuống sa mạc cho mát đất!

Cứ nóng mãi thế nầy ai cũng cảm thấy bứt rứt khó chịu. Tính tình êm đềm hiền dịu cũng trở nên cau có, gắt gỏng, thích cãi cọ ít chịu thua. Dòm vô gương thấy da dẻ hồng hào mới độ nào bên ngoài sa mạc đã vướng mầu sạm nắng đen đúa như bác nông phu. Ra đường ai cũng vội vã sợ bị chèn ép, không muốn nhường xe qua mặt; còn lơ là không chạy kịp làn sóng xe phía trước cũng bị xe phía sau thúc đít, chửi thề...Lỡ nóng nảy câu nệ chuyện nhỏ nhặt hơn thua bóp còi thì vô tình chọc giận các anh hùng xa lộ rút súng nã cho vài phát lạc đạn thiệt mạng!

Nghe các anh trụ trì hàng hai ba chục năm trong sa mạc khuyên, "Ráng chịu nắng cực, qua ba tháng Hè sẽ phẻ re!" Nhưng mùa Hè năm đầu tiên, sức nóng ác liệt kéo dài dai dẳng từ tháng Sáu lan qua tháng Mười. Chưa kịp hưởng khí hậu tuyệt dịu của ba mùa còn lại đẹp như trên thiên đàng thì những trận bão rét tê tái đã quét qua liên tục. Cây cối trong sa mạc quen chịu nóng, bỗng rụp một cái nhiệt độ rớt xuống quá nhanh làm nhiều cây chết cóng. Hai cây đa mọc bên hồ sau vườn đang xanh lá tươi tốt, chỉ mấy hôm rét mướt bỗng trở nên gầy guộc khô héo biến thành cây mục. Ai cũng nói cứ để tự nhiên chúng sẽ sống lại. Nhưng để tự nhiên thấy chướng mắt quá! Lá khô rụng xuống hồ vớt mỏi tay, cộng thêm lũ chim sáo kéo tới đàn hát làm tình làm tổ sung sướng la hét suốt ngày đêm điếc tai, bèn ra sức cưa cụt bớt mỗi cây một nửa. Lũ chim mất tổ, quanh quẩn trên nóc nhà xì xào mấy ngày mới chịu bỏ đi. Mùa Xuân trở lại lá vừa trổ xanh thì sức nóng hè đã ập đến, hai cây đa như người bệnh vừa mới khỏi đã tái phát bệnh trở lại lá rụng xác xơ!

Ngày nào đài khí tượng cũng dự báo sẽ có mưa; mười phần trăm, hai mươi, ba mươi, măm mươi, rồi sáu mươi lăm phần trăm, nhưng bầu trời trắng bóc nào có thấy gì đâu! Nghe dự báo riết thấy nhàm, thôi mặc kệ ông Trời cứ chiếu nắng suốt 365 ngày đi! Miễn là còn nước từ thượng nguồn hai dòng sông Colorado và sông Verde đổ xuống cho uống khỏi chết khát cũng được! Chắc tại loài người ưa đòi hỏi nên ông Trời phạt chăng? Dẫu sao nóng cũng còn dễ chịu hơn lạnh, vì ở sa mạc nóng chưa thiêu chết ai? Chứ coi cây cối kia không chịu lạnh chết cóng thì đủ biết cái lạnh ở sa mạc còn khó chịu hơn sức nóng nhiều. Không tin hả? Cứ tìm hỏi các đại hiệp cái bang ưa sống cuộc đời thong dong tự tại ở các gầm cầu chịu nóng triền miên thì biết! Nhưng mùa Đông vừa qua, tự dưng thấy mấy ảnh rủ nhau biến đâu mất hết trơn; hỏi ra mới biết trời lạnh quá, chính phủ tạm thời tóm cổ đem về đo cắt áo quần mặc cho ấm!

Nhưng ông Trời ưa chơi cắc cớ, cái gì mong đợi thì không cho tới; còn không đợi thì lại tự nhiên đến, kiểu như "Theo tình, tình phớt; phớt tình tình theo!" Đêm kia sắp đi ngủ, bất chợt nghe tiếng kêu sột soạt bay phần phật, ngó ra cửa thấy cây dù che nắng bị gió đập rung sắp bung, bèn vội vàng chạy ra cột lại. Không khí sa mạc ngột ngạt mới im lìm giây phút trước đó bỗng nổi giông tố ào ạc làm cây cối lắc lư ngả nghiêng. Gió mỗi lúc một mạnh lùa cát bụi đổ xuống hồ. Một tia chớp giật sáng loè kèm theo tiếng nổ ầm rung chuyển mặt đất, xé đôi bầu trời đầy mây đen đang vần vũ; rồi ào một cái, sa mạc đã chuyển mưa...

Mưa! Mưa! Mưa! Suốt đêm hôm ấy, cơn mưa đầu mùa trong sa mạc làm tôi bồi hồi thao thức nghĩ đến ngày sắp xa nhau...
uncleVinh
Post Reply