Sưu Tầm Nên Biêt

User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Việc Cần Biêt

Post by uncle_vinh »

Thêm nạn nhân của "made in china"

Insurers dropping Chinese drywall policies

Image
AP – In this Wednesday, Oct. 14, 2009 photo, a sign posted by the developers of Boynton Waters housing development …

WEST PALM BEACH, Fla. – James and Maria Ivory's dreams of a relaxing retirement on Florida's Gulf Coast were put on hold when they discovered their new home had been built with Chinese drywall that emits sulfuric fumes and corrodes pipes. It got worse when they asked their insurer for help — and not only was their claim denied, but they've been told their entire policy won't be renewed.

Thousands of homeowners nationwide who bought new houses constructed from the defective building materials are finding their hopes dashed, their lives in limbo. And experts warn that cases like the Ivorys', in which insurers drop policies or send notices of non-renewal based on the presence of the Chinese drywall, will become rampant as insurance companies process the hundreds of claims currently in the pipeline.

At least three insurers have already canceled or refused to renew policies after homeowners sought their help replacing the bad wallboard. Because mortgage companies require homeowners to insure their properties, they are then at risk of foreclosure, yet no law prevents the cancellations.

"This is like the small wave that's out on the horizon that's going to continue to grow and grow until it becomes a tsunami," said Florida attorney David Durkee, who represents hundreds of homeowners who are suing builders, suppliers and manufacturers over the drywall. "This is going to become critical mass very shortly."

During the height of the U.S. housing boom, with building materials in short supply, American construction companies imported millions of pounds of Chinese-made drywall because it was abundant and cheap. An Associated Press analysis of shipping records found that more than 500 million pounds of Chinese gypsum board was imported between 2004 and 2008 — enough to have built tens of thousands of homes. They are heavily concentrated in the Southeast, especially Florida.

The defective materials have since been found by state and federal agencies to emit "volatile sulfur compounds," and contain traces of strontium sulfide, which can produce a rotten-egg odor, along with organic compounds not found in American-made drywall. Homeowners complain the fumes are corroding copper pipes, destroying TVs and air conditioners, and blackening jewelry and silverware. Some believe the wallboard is also making them ill.

The federal government is studying the problem and considering some sort of relief for homeowners.

Meanwhile, the AP interviewed several homeowners who, like the Ivorys, were unlucky enough to purchase properties built with Chinese drywall, and are now being hit with a second and third wave of bad news: Their insurers are declining to fill their claims, then canceling the policy or issuing notices that policies won't be renewed until the problem is fixed. The homeowners have little recourse since neither the Chinese manufacturers nor the Chinese government are likely to respond to any lawsuits or reimburse them for the defective drywall.

In each instance, the insurer learned of the drywall through a claim filed by the homeowner seeking financial help with its removal.

The Ivorys have sued, but it could take months for their case and hundreds like it to work their way through the courts. In the meantime, they have moved back to Colorado because their three-bedroom ranch home two miles from the Gulf of Mexico is unlivable and soon will be uninsured.

"It's been an emotional roller-coaster," said James Ivory, who is still making mortgage payments on the house. "It was all in our heads, nice weather down there, calm life, beaches. Now I don't know what to do."

John Kuczwanski, a spokesman for the Ivorys' insurer, Citizens Property Insurance Corp., said their claim was denied because the drywall is considered a builder defect, which is not covered under the policy. It also considers the drywall a pre-existing condition that could lead to future damage, which is why the company won't renew the policy unless the problem is fixed.

"If someone were to have bought a new car and there was a defective part, would that person go to their auto insurance to get that fixed or would they go back to the manufacturer?" Kuczwanski said. "We provide insurance, not warranty service."

Citizens, a last-resort insurer backed by the state of Florida for people who can't find affordable coverage elsewhere, has received 23 claims about Chinese drywall, and has so far denied five. Citizens could not immediately say how many policies had been canceled or not renewed because of the drywall.

Robert Hartwig, president of the Insurance Information Institute, agreed that homeowners policies were never meant to cover "faulty, inadequate or defective" workmanship, construction or materials.

Tom Zutell, spokesman for the Florida Office of Insurance Regulation, said the cancellations are troubling, but legal. No law prevents insurance companies from canceling policies because of Chinese drywall.

"We are staying out of the fray at the moment," he said.

Even if a homeowner does not file a claim over the drywall and remains covered, they could later be denied a claim for a fire or another calamity if insurance investigators determine the home contained undisclosed Chinese drywall.

"If you think that by not telling your insurance company about the drywall that you're protected, you're sadly mistaken," Durkee said.

A newly married couple in Hallandale Beach, Fla., saved up for five years to buy their first home only to later discover it had Chinese drywall. They filed a claim with their insurer, Universal Insurance Co. of North America, and were denied.

Universal then sent the couple a letter, stating their policy was being dropped because "the dwelling was built with Chinese drywall."

The couple then signed on with Citizens, but didn't divulge the drywall issue, and hasn't filed another claim. The 31-year-old man requested anonymity because he's afraid of losing his insurance policy, and thus his home.

"I honestly don't know what I'd do if that happened," he said. "All this has basically taken us back five years. We saved money to buy this home."

Universal did not respond to requests for comment.

Louisiana lawyer Daniel Becnel Jr., who represents more than 200 owners of homes containing Chinese drywall, is advising his clients to avoid filing claims with their insurers or they could lose their houses.

"I really believe everybody should have an insurance claim with this," Becnel said. "But it's hard to tell somebody to go make a claim, then they lose their policy ... This is a nightmare for people."

"I tell people flat out if you file, you may lose your insurance," agreed Mississippi attorney Steve Mullins, who has about 100 clients with Chinese drywall in their homes.

One of Mullins' clients, Chris Whitfield, a 29-year-old tire repairman in Picayune, Miss., says he moved out of his house because the drywall was making his family sick. His claim was then denied by his insurer, Nationwide, which followed up with notice that he would be dropped because his policy didn't cover unoccupied dwellings.

Nationwide spokeswoman Liz Christopher declined to comment on Whitfield's case and could not say how many drywall claims had been submitted or how many policies had been canceled or not renewed.

Whitfield offered to move back into the house, but he said he was told he'd first have to replace the drywall.

"I don't know what I'm going to do," he said.
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Việc Cần Biêt

Post by uncle_vinh »

Bạn cần biết khi mua hàng từ EBAY hay CRAIGSLIST:
Trích từ: http://phoenix.craigslist.org/about/scams

You can sidestep would-be scammers by following these common-sense rules:

DEAL LOCALLY WITH FOLKS YOU CAN MEET IN PERSON - follow this one simple rule and you will avoid 99% of the scam attempts on craigslist.

NEVER WIRE FUNDS VIA WESTERN UNION, MONEYGRAM or any other wire service - anyone who asks you to do so is a scammer.

FAKE CASHIER CHECKS & MONEY ORDERS ARE COMMON, and BANKS WILL CASH THEM AND THEN HOLD YOU RESPONSIBLE when the fake is discovered weeks later.

CRAIGSLIST IS NOT INVOLVED IN ANY TRANSACTION, and does not handle payments, guarantee transactions, provide escrow services, or offer "buyer protection" or "seller certification"

NEVER GIVE OUT FINANCIAL INFORMATION (bank account number, social security number, eBay/PayPal info, etc.)

AVOID DEALS INVOLVING SHIPPING OR ESCROW SERVICES and know that ONLY A SCAMMER WILL "GUARANTEE" YOUR TRANSACTION.
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Việc Cần Biêt

Post by dhth »

Bản tin nên biết


Thưa quý anh chị,
Theo tin sáng nay (31/3) của hãng AP, chính quyền cọng sản VN đã xâm nhập vào trang nhà của Hội Chuyên gia VN (http://www.vps.org), lén lút gài chương trình do thám (malware) vào program VPSKey mà chúng ta thường dùng để gõ tiếng Việt.

Nếu cần download program gỏ tiếng Việt VPSKey từ website vps.org của Hội Chuyên gia VN, xin quý bạn lưu ý trước khi install. Ngoài ra bạn nào mới install hay mới cập nhật VPSKey trong thời gian gần đây cũng nên dùng anti-virus software để kiểm tra lại.

Đây là âm mưu của chính quyền CS VN bắt chước quan thầy Trung quốc, xâm nhập Google, và bị Google phát giác : http://news.yahoo.com/s/ap/20100331/ap_ ... nam_google

Nguyễn Trọng Dzũng (CVA59)



Tóm tắt các tin tức liên quan :

* Bản tin trên Yahoo
http://news.yahoo.com/s/ap/20100331/ap_ ... nam_google
"The malware apparently began circulating at about that time (cuối năm ngoái), according the McAfee blog. It said someone hacked into a Web site run by the California-based Vietnamese Professionals Society and replaced a keyboard program that can be downloaded from that site with a malicious program."

* Bản tin trên blog của McAfee
http://siblog.mcafee.com/cto/vietnamese ... berattack/
"We believe the attackers first compromised http://www.vps.org, the Web site of the Vietnamese Professionals Society (VPS), and replaced the legitimate keyboard driver with a Trojan horse. The attackers then sent an e-mail to targeted individuals which pointed them back to the VPS Web site, where they downloaded the Trojan instead"


Xin đọc thêm tin tức ở đây:

http://www.komonews.com/news/tech/89605292.html


User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Việc Cần Biêt

Post by uncle_vinh »

Kiểm Chứng VPSKeys Thật hay Giả !!!

Trần Hữu Nhân

Tổng Thư Ký Hội Chuyên Gia Việt Nam

Các vụ tấn công của tin tặc nhắm vào phần mềm VPSKeys

Kính gửi quý độc giả của trang web Hội Chuyên Gia Việt Nam và quý vị đang sử dụng VPSKeys.

Tiếp theo bản lên tiếng của ban kỹ thuật HCGVN về việc nhu liệu VPSKeys bị tin tặc nhiễm virus, chúng tôi có nhận được sự quan tâm và chia sẻ cảm thông của nhiều quí vị vì nhu liệu VPSKeys gõ tiếng Việt khá phổ thông trong giới sử dụng máy vi tính.

Chúng tôi xin nhắc lại là vào ngày 22 tháng 1, 2010 ban kỹ thuật của HCGVN khám phá ra sự xâm nhập của tin tặc vào trang web vps.org để cài ấn bản VPSKeys có virus. Ngay sau đó ban kỹ thuật đã xóa bỏ nhu liệu có virus và vá lại các lỗ hổng an ninh. Tuy nhiên, anh chị em trong ban kỹ thuật chúng tôi đã lượng định sai mức độ hệ trọng và tin là tin tặc chỉ mới đột nhập vào mà thôị Do đó sau khi vá lại lỗ hổng an ninh, chúng tôi tưởng đã giải quyết xong vấn đề và không thông báo rộng rãi trên web.

Nay Hội Chuyên Gia Việt Nam xin thành thật xin lỗi tất cả quý độc giả, quý vị đang sử dụng nhu liệu VPSkey, và quý đồng hương về sự sai sót nàỵ

Theo lượng giá của công ty McAfee thì tin tặc xâm nhập vào trang web vps.org vào khoảng cuối năm 2009. Do đó nếu quý vị nào có tải nhu liệu VPSKeys từ trang web vps.org xuống trong khoảng thời gian từ 11/2009 đến hết 1/2010, xin rà soát lại máy của mình để loại trừ virus, nếu có.

Theo Bấm đánh giá của công ty McAfee từ trước đến nay thì nhu liệu VPSKeys vẫn là một nhu liệu an toàn để sử dụng.

Ấn bản VPSKeys hiện thời trên trang nhà vps.org là ấn bản tốt, theo lượng giá của McAfeẹ Tuy nhiên để quý vị thật sự an tâm, đây là những chỉ số để nhận dạng nhu liệu nguyên thủy của chúng tôi:

VPSKeys43.exe download từ trang vps.org sẽ có:

Filesize: 1,351,777 byte ,
MD5 Checksum : 69b6071e1cebf2dc0849e94b4ad7d414
Sau khi cài đặt xong, program Vpskeys.exe, có filesize = 102,400 byte

Hội Chuyên Gia Việt Nam là tập hợp của những chuyên gia Việt Nam tự nguyện đóng góp thời giờ, công sức cho những việc ích lợi cho cộng đồng.

Chúng tôi phản đối những hành vi phá hoại của tin tặc, đặc biệt là những phá hoại đến từ Việt Nam. Chúng tôi đang hợp tác với các công ty liên hệ trong việc này và những công ty chuyên truy tìm nguồn gốc các tin tặc. Chúng tôi cũng sẽ hợp tác tối đa với các cơ quan công quyền có trách nhiệm điều tra và phòng chống tin tặc tại các nước đang có phân hội HCGVN hoạt động.
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Việc Cần Biêt

Post by uncle_vinh »

Do-It-Yourself Laundry Detergent
by Stacy Johnson
Tuesday, April 20, 2010
Provided by MoneyTalksNews.com

While having clean clothes is obviously both hygienic and neighborly, how they get that way may be more open to imagination and experimentation than you may have considered. And consider you should, because as it turns out, the companies supplying the soaps you use to make your attire springtime fresh may be doing little more than taking you to the cleaners.

According to soap super-seller Proctor and Gamble (their Tide label alone accounts more than 40% of all laundry detergent used in the U.S.) Americans are doing 1,100 loads of laundry every minute of every day. And it's certainly possible that, thanks to new concentrates, many of those loads feature too much detergent.

As you've probably noticed, the latest twist in detergent is to sell us less product at a higher price with "ultra-new-and-improved" concentrates. "Use less soap, save the planet" is the basic idea. But smaller quantities mean more precise measuring is needed: fail to pay attention and you'll pour too much, which doesn't help the earth or your budget ... but does benefit Proctor and other purveyors of these products.

To read more about the conflict over exactly what kind of green concentrated laundry detergents are really designed to produce, check out this article from the Wall Street Journal.

Then consider this dirty little secret the suds salesmen don't want you to know: Some people get by with no detergent at all. Many others save 90% of the cost of store-bought by making it themselves.

Is Detergent Even Necessary?

I recently did a TV news story showing people how to make their own laundry detergent for a fraction of the cost of store bought. (It's right here on Yahoo!: check it out.)

As I said in my story, while it may sound impossible, laundry detergent may not even be necessary at all. The blog Funny about Money decided to forgo it completely as part of an experiment. Here's a quote:

"By and large, all of the freshly washed clothing came out with an odor: It smelled of clean water!"

You might be surprised to learn that, while clothing has been around since the fig leaf, laundry detergent is relatively new. And yet, ancient people were presumably able to make their clothing at least somewhat clean. How?

As it turns out, something that may be even more effective than soap is agitation. Ancient people used rocks and rivers, but your modern washing machine can clean lightly soiled clothes by just pushing them around in water.

In other words, people actually do get away without using detergent at all. But if the idea of using nothing more than water to wash your gym socks sounds a little scuzzy, not to worry. You can still wring significant savings from your laundry money by making your own detergent. It's not hard.

The Recipe

A quick search online will show you that there's no shortage of homemade laundry soap recipes: Here's one from The Simple Dollar. And we've got 10 more at Money Talks News. But below is one that seems to work pretty well. You'll need:

• 4 cups of water.
• 1/3 bar of cheap soap, grated.
• 1/2 cup washing soda (not baking soda).
• 1/2 cup of Borax (20 Mule Team).
• 5-gallon bucket for mixing.
• 3 gallons of water.

First, mix the grated soap in a saucepan with 4 cups of water, and heat on low until the soap is completely dissolved. Add hot water/soap mixture to 3 gallons of water in the 5-gallon bucket, stir in the washing soda and Borax, and continue stirring until thickened. Let the mix sit for 24 hours, and voila! Homemade laundry detergent.


Of course, who'd post a recipe without trying it out first? I made and washed several loads of clothes with the homemade detergent. And I, like many before me who've traveled this road, couldn't tell the difference between store-bought and homemade.

Total cost per load? In the neighborhood of 2 cents. Store-bought detergent, depending on what you buy and where you buy it, can cost about 20 cents per load -- 10 times more.

So, there are at least two alternatives to the agitation of paying too much for laundry detergent: Ditch it altogether and use nothing more than water in your washer, or save to 90% by making your own laundry detergent.

And here's a final idea for those who, like me, are unlikely to choose either of those options. Since doing this story, I haven't started making my own laundry detergent. I still use the same store-bought concentrate I started with. But I've started using half the amount. Result? No difference at all that I can detect. Now we're really talking green.

Maybe it's time we all laundered a little money!
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Sưu Tầm Nên Biêt

Post by uncle_vinh »

Bị tiểu đường, nên dùng gạo (Chàng Hương) Jazzman:

18 triệu người tại Mỹ bị bệnh tiểu đường đấy. Bạn là người Việt bị "pee-pee-on- the-road" , bạn ăn cơm mỗi ngày chứ? Ông USDA(United States Department of Agriculture) , ông ADA (American Diabetes Association) và Ông AHA (American Heart Association) bảo bạn khỏi lo nữa vì có Ông Jazzman cứu bồ rồi...

Bà con nào bị tiểu đường, nên dùng gạo jazzman, vì độ ngọt rất ít so gạo từ Á châu đua sang, lượng cám protein lại cao hơn gạo từ Á châu; Điểm quan trọng khác, cơ quan USDA kiểm soát mức độ dùng phân hóa học và thuốc sâu rầy nghiêm ngặt hơn gạo từ Á châu.

Hôm tuần rồi mình ghé chợ Đà Lạt bê 1 bao Jazzmen, 25 lbs, giá 19.99 đô xanh. Nấu ăn thử khá ngon, gạo dẽo, thơm nhẹ hơn gạo hoa nhài Ông Địa Ngồi, gạo tám thơm Ông Địa Đứng hay gạo Ba Cô Gái,...

Image
Gạo thơm Mỹ ngon hơn thơm Thái? Gạo Jazzman được trồng tại
Tiểu bang Louisiana - Hoa Kỳ

Lan Phương

Với thói quen ăn uống, người Việt và các sắc dân Á châu tại Hoa Kỳ hằng năm tiêu thụ rất nhiều gạo, phần lớn là loại gạo thơm nhập khẩu từ Thái Lan, cho dù gạo sản xuất tại nước Mỹ không phải là ít.
Nhưng mới đây một loại gạo thơm được trồng ngay trong nước đã bắt đầu được đưa ra thị trường nội địa sau nhiều năm nghiên cứu và thử nghiệm.

Ban Việt ngữ đài VOA đã tiếp xúc với giáo sư Xueyan Sha, thuộc đại học Louisiana,và ông Tony Trần, thuộc công ty Cajunland SeaFood để tìm hiểu về loại gạo có thể trở thành đối thủ đáng ngại của gạo thơm Thái Lan và có thể giúp một phần nào cho kinh tế nội địa Hoa Kỳ.

Mời quí vị theo dõi trong Câu Chuyện Nước Mỹ ngày hôm nay với Lan Phương.

Louisiana, quê hương của nhạc jazz và là bang phong phú về các loại hải sản đánh từ vịnh Mexico, giờ đây lại còn là nơi trồng giống lúa cung ứng cho giới tiêu thụ loại gạo thơm hợp khẩu vị của người Á đông, đó là gạo Jazzman, tên thị trường là Jazzmen Rice (chỉ khác nhau có mẫu tự a và e).

Giáo sư Xueyan Sha, tiến sỹ nông học, đã nghiên cứu để tìm tòi giống lúa Jazzman, cho biết động lực đứng sau việc tìm tòi ra giống lúa này:

"Nước Mỹ nhập cảng loại gạo thơm Jasmine của Thái Lan với số lượng rất lớn, càng ngày càng nhiều, nhất là trong 2 thập niên vừa qua. Mức cầu của thị trường gia tăng. Vì thế những nông gia trồng lúa và ngành sản xuất lúa gạo ở Mỹ thúc giục chúng tôi phải tìm kiếm ra một giống lúa nào thích hợp với phong thổ nước Mỹ, với những đặc tính gần như loại gạo thơm của Thái Lan. Đó là động lực khiến chúng tôi phát triển giống lúa này."

Tiến sỹ Sha cho biết phải mất đến gần 12 năm tìm tòi, nghiên cứu, giống lúa này mới được phát triển. Nói đến tiến trình thử nghiệm, tiến sỹ Sha cho biết:

"Thử nghiệm loại gạo thơm này khác với việc thử nghiệm loại gạo hạt dài hoặc hạt trung bình của Mỹ, chúng tôi phải thử nghiệm độ thơm của gạo khi nấu và cả độ dẻo của gạo sau khi hạt gạo được nấu chín thành cơm."

So sánh với gạo thơm Thái Lan thì gạo Jazzman Rice hơn kém ra sao? Nhà khảo cứu Xueyan Sha cho ý kiến:

"Nó ngon gần như loại gạo thơm thượng hảo hạng của Thái Lan, nhưng gạo thơm của Thái bán trên thị trường đã bị pha trộn rồi, nhà buôn trộn gạo ngon với gạo dở, gạo thơm với gạo không thơm, để kiếm lợi, nên gạo Thái bán trên thị trường, tại các siêu thị và các tiệm thực phẩm không phải là loại gạo thượng hảo hạng của Thái, vì thế gạo Jazzman đủ sức cạnh tranh với gạo Thái."

Tổng công ty bán sỉ loại gạo Jazzman có tên là Jazzmen Rice LLC. Ông Tony Trần, thuộc công ty bán sỷ thực phẩm Cajunland Seafood là một đại lý cho công ty này. Theo ông cho biết, đây là loại gạo mới được đưa ra thị trường nên hiện thời chỉ được bán tại bang Louisiana, và gần đây nhất, nó đã được đưa sang California.

Khi được hỏi là nếu muốn mua gạo này nấu thử thì những cửa hàng nào ở California bán loại gạo thổ sản của quê hương nhạc Jazz?

Ông Tony Trần cho biết là ông vừa đi một chuyến sang California, vùng Los Angeles, Orange County để giới thiệu loại gạo mơí và hiện có 5 chợ và siêu thị Á đông bán loại gạo này:
"Chợ Á Đông ở đường Bolsa, chợ Sài Gòn Supermarket ở đường Westminster, chợ Đà Lạt ở đường Euclid, chợ Green Farm ở đường Magnolia, và chợ MOM Supermarket ở đường Euclid."

Cũng theo ông Tony Trần cho biết thì gạo thơm Jazzman có những đặc điểm sau đây:

1/ Trước hết là gạo không có gluten. Và gạo này có lượng carbohydrate thấp nhất.

2/ Thứ nhì gạo này được trồng tại Hoa Kỳ, tiểu bang Louisiana, không có chất hóa học trong
tiến trình sản xuất. Gạo tự nhiên, không tẩy gội (chà bóng) khi hạt gạo được đem bán, nó nguyên chất.

3/ Điểm thứ ba, gạo có thể được cung cấp thường xuyên, hàng tháng, người tiêu dùng không cần phải mua tích trữ từ đầu năm, có gạo mới (new crop) mỗi tháng.

4/ Điểm thứ tư là có loại gạo lức - Jazzman brown rice - là gạo thơm, mềm, dẻo như gạo trắng vậy, không có mùi hôi."

So sánh với gạo thơm của Thái Lan, theo con mắt của nhà đại lý gạo Jazzman Tony Trần, gạo Jazzman có những đặc điểm sau: gạo Jazzman cũng thơm, cũng dẻo như gạo Thái Lan, nhưng khi nhìn vào hình thù hột gạo thì gạo nhập cảng có nét đẹp hơn bởi vì nó được tẩy gội (water polished), nên hột gạo đều và rất đẹp. Riêng gạo Jazzman thì không tẩy gội (chà bóng), chất thơm, chất dẻo rất tự nhiên, ăn rất ngọt. Jazzmen Rice bị cấm ngặt không để cho qua một hệ thống tẩy gội gì cả, vì sợ có hóa chất nào đó có thể hại đến người tiêu dùng.

Nói thêm về chuyện có gạo mới Jazzman hàng tháng, ông Tony Trần giải thích:

"Ruộng lúa ở Louisiana đặc biệt ở chỗ là khí hậu ở đây tương đối giống như khí hậu ở bên Việt Nam, chỉ khác là không bị ngập lụt theo mùa như bên Việt Nam, ở dó thì cuối giòng sông Mekong, còn ở đây thì cuối giòng sông Mississippi. Ruộng lúa trồng rất đều đặn và thay phiên nhau trồng, cứ ruộng này gặt đi thì ruộng kế tiếp trồng gặt đi. Vì thế lúa luôn luôn được trồng quanh năm. Trồng hàng tháng, lúa ba mùa ba tháng, hết ruộng này gặt lại tới ruộng kia gặt, nên có gạo mới thường xuyên."

Nói tóm lại, nếu chúng ta nấu gạo Jazzman thì có phần chắc là gạo tự nhiên không bỏ thêm các chất gì khác, và lại được ăn gạo mới thường xuyên. Tuy nhiên, trước khi nấu, quí vị nên nhớ lời nhà đại lý gạo Tony Trần dặn dò khách tiêu thụ:

"Nên nhớ là gạo mới thì chúng ta luôn luôn phải bỏ ít nước, nếu bỏ nhiều nước quá thì nó nát, bởi vì độ nở của gạo đòi hỏi rất ít nước."

Theo nhà nghiên cứu Xueyan Sha thì ngoài Louisiana giống lúa Jazzman còn được trồng thí nghiệm ở các bang khác như Arkansas, Texas, Mississippi và Missouri và đều cho kết quả tốt. Tuy nhiên theo ông Tony Trần thì chỉ có Louisiana là trồng loại lúa này dễ nhất, vì ruộng ở đây giữ được nước, còn tại các bang khác nhà nông phải bơm nhiều nước vào ruộng, phải tưới nhiều nước vì đất khô nên trồng giống lúa này tại những nơi khác rất tốn kém, do vậy mà nông gia không dám trồng.

Và quí vị nào đã có dịp nấu thử gạo Jazzman xin cho chúng tôi biết ý kiến. Cám ơn quí vị.

Lan Phương

Gạo thơm Jazzmen Rice ... gạo “chàng Hương” Sẽ cạnh tranh ráo riết với gạo Jasmine Thái Lan
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Sưu Tầm Nên Biêt

Post by uncle_vinh »

Mời các bạn xem: Cá Bông Lau nuôi trên sông Cửu Long
(1 trong những giòng sông dơ nhứt thế giới!)


Cá Bông Lau nhập cảng từ VN
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Sưu Tầm Nên Biêt

Post by uncle_vinh »

OMG! UFO! Or Maybe Not.
by Mike Krumboltz
19 hours ago

Image
Last week, the Web was aflutter over rumors that a UFO had been spotted over Xiaoshan Airport in Hangzhou, China. There was even video that showed, well, something, soaring high in the sky.

The Atlantic reports that Geoffrey Forden, a weapons expert from MIT, has analyzed several of the alleged UFO videos. He has come to the conclusion that a) what people saw in one of the videos wasn't a UFO, but a rocket, and b) the same video wasn't taken anywhere near China. It was shot near Kazakhstan.

CNN explains how "Forden used scientific theories to examine the images of the flying object that he felt were not created with Photoshop." Then, on a blog, Forden wrote: "It seems to me that a DF-21 [missile] launch somewhere near Jiuquan and aimed at a point somewhere in the eastern Gobi desert is the most likely cause of this 'UFO.'"

Here's where it gets a little tricky. As mentioned, there are actually several "UFO over China" videos floating around on the Web. Some appear to have been altered with photo-editing software, while some were not.

One of the videos making the rounds on the Web may have really been taken at the airport on the night in question. But (there's always a but), those photos are likely of a missile. The Atlantic writes that "the likeliest scenario, it turns out, is that the Great Twinkling Light of Hangzhou was actually a Chinese ballistic missile, the DF-21."

In other words, don't go calling the Men in Black just yet.
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Sưu Tầm Nên Biêt

Post by dhth »

10 Điều Nguy Hiểm Nhất Trên Internet

Image

(TNO) Hãng bảo mật CyberDefender (Mỹ) vừa đưa ra danh sách 10 điều nguy hiểm nhất mà người dùng có thể gặp phải khi làm việc trên mạng. Dưới đây là những điều nguy hiểm và các biện pháp phòng tránh do trang công nghệ Gizmodo ghi nhận lại.

1. Sử dụng tính năng “Keep me signed in” trên các máy tính công cộng
Người dùng tuyệt đối không nên sử dụng chức năng này trên các máy tính công cộng, vì sẽ làm tăng nguy cơ rò rỉ các thông tin cá nhân quan trọng cho các tin tặc. Nếu cần phải sử dụng tính năng này, chỉ nên sử dụng trên máy tính cá nhân của mình.


Và nếu sử dụng tính năng này để đăng nhập vào các trang web như: Google, eBay, Amazon... tại các máy tính công cộng, thì phải chắc chắn rằng mình đã thoát ra hoàn toàn tài khoản của mình khi rời khỏi máy, nhằm bảo vệ sự riêng tư của cho bản thân.


2. Không cập nhật các bản vá lỗi của Windows, Java, Adobe Reader và Adobe Flash
Các phần mềm như Windows, Java, Adobe Reader và Adobe Flash luôn là những "món ăn" rất "béo bở" để các tin tặc khai thác. Cách tốt nhất để bảo vệ chính mình khi truy cập internet là thường xuyên theo dõi các bán lỗi và khắc phục ngay khi có thể.


3. Tìm kiếm những thông tin riêng tư của các nhân vật nổi tiếng, hoặc những nội dung không lành mạnh
Đây là một trong các vấn đề rất được người dùng quan tâm khi truy cập internet, chính vì thế phải thực sự thận trọng khi truy cập các tài liệu dạng này vì đa phần chúng đều chứa các Malware (mã độc) để tấn công người dùng.


Nếu cần phải kiếm những thông tin về những nhân vật nổi tiếng, chỉ nên truy cập vào các trang báo điện tử uy tín. Khi cần tìm những thông tin trên google, thay vì chỉ nhập địa chỉ tìm kiếm là http://www.google.com thì người dùng nên truy cập vào địa chỉ: https://www.google.com/ để được an toàn hơn, vì cách thức tìm kiếm này đã được thông qua một giao thức kết nối SSL được mã hóa.


4. Sử dụng BitTorrent để tải các phần mềm, phim ảnh và nhạc
Việc truy cập và tải các phần mềm, nhạc, phim ảnh từ các trang web chính hãng, sẽ giúp người dùng nâng cao được nhận thức của việc sử dụng phần mềm có bản quyền tốt như thế nào. Trong khi đó, nếu sử dụng giao thức torrent để tải chúng (thậm chí một số trang web cung cấp torrent hoàn toàn không mã độc) thì nguy cơ nhiễm mã độc của người dùng vẫn có khả năng xảy ra, vì bên trong một số tập tin torrent đã được tin tặc "cấy" sẵn mã độc vào bên trong.


5. Tìm kiếm phim ảnh "tươi mát"
Đa số các phim ảnh "tươi mát" có trên internet đều là miễn phí, tuy nhiên nếu người dùng chỉ sử dụng "dịch vụ" này để giải trí thì rất nguy hiểm. Nhất là những ai đang sử dụng internet trong giờ làm việc, chưa kể đến nguy cơ nhiễm phải mã độc rất cao khi truy cập vào các trang web "tươi mát".


6. Chơi game online từ các mạng xã hội ảo
CyberDefender đã ghi nhận được rất nhiều trường hợp, một số trò chơi yêu cầu người dùng khai báo các thông tin cá nhân quan trọng mới có thể chơi được, và như thế chỉ cần tin tặc nhúng một trojan vào trò chơi và dẫn dụ họ chơi cùng, thì toàn bộ các thông tin quan trọng của người dùng sẽ bị lọt vào tay tin tặc.


7. Chia sẻ quá nhiều thông tin cá nhân lên Facebook
Một số người có thói quen "chia sẻ" quá nhiều thông tin về bản thân mình lên Facebook, chẳng hạn như: ngày sinh nhật, họ tên đầy đủ, số điện thoại di động, địa chỉ nhà... Điều này thực sự rất nguy hiểm, vì các tin tặc có thể lợi dụng các thông tin này để dò mật khẩu của bạn, hoặc làm giả thẻ tín dụng từ các thông tin cá nhân do người dùng cung cấp.


8. Kết nối vào những mạng không dây không rõ nguồn gốc
Ở những nơi công cộng như: sân bay, khách sạn, nhà hàng... người dùng phải hết sức cẩn thận khi kết nối máy tính cá nhân của mình vào các mạng không dây này. Lý do là, tin tặc có thể lợi dụng việc kết nối này để lấy trộm các dữ liệu trên máy (nếu trong máy tính đang để sẵn những dữ liệu ở dạng chia sẻ).


9. Sử dụng một mật khẩu cho tất cả các tài khoản online
Một số cá nhân vì muốn "thuận tiện", nên đã đặt chung một mật khẩu cho tất các tài khoản online của mình.



Điều này sẽ giúp cho người dùng không quên mật khẩu, nhưng sẽ vô cùng nguy hiểm nếu mật khẩu bị rò rỉ ra, vì tin tặc có thể nắm giữ được dữ liệu quan trọng của người dùng chỉ với một lần tấn công duy nhất.


10. Thử vận may vào các trò chơi trúng thưởng trực tuyến
Một số trang web thường đưa ra các hình thức bốc thăm trúng thưởng, tham dự trò chơi trực tuyến với những phần quà hấp dẫn như: iPad, iPhone, PlayStation 3,...


Tuy nhiên, nếu không cảnh giác người dùng sẽ bị "tiền mất, tật mang" khi lỡ đưa trước một số tiền để tham dự, hoặc cung cấp cả các thông tin cá nhân của mình vào.


Thành Luân
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Sưu Tầm Nên Biêt

Post by uncle_vinh »

'Mỹ chất' của dân một nước lớn
Thursday, March 17, 2011 6:42:07 PM Bookmark and Share

Ngô Nhân Dụng


Người Việt Nam vốn kính trọng dân Nhật. Mà ít thù hận họ, so với dân các nước Á Ðông khác. Có lẽ vì, không như ở Hàn Quốc và Trung Quốc, thời gian quân Nhật chiếm và cai trị nước ta rất ngắn, tháng 3 đến tháng 8 năm 1945.

Trận động đất ở Fukushima vừa qua lại khiến nhiều người Việt thán phục tinh thần của người Nhật Bản hơn. Ở nhiều quốc gia, khi có một trận động đất làm cho bao nhiêu nhà cửa đổ nát như thế này, một mối lo của giới cảnh sát là người ta đến hôi của tại các cửa hàng. Ở Nhật Bản không thấy.

Chủ Nhật vừa qua, 13 tháng 3, 2011, ông Nguyễn Ðình Ðăng, làm việc ở Nhật Bản từ năm 1995, đã bày tỏ niềm kính trọng trong blog của ông: “...Xem trên TV thấy cụ già được quân lính cõng ra khỏi khu nhà đổ nát, vẫn mỉm cười trả lời phóng viên. Mấy phụ nữ nhận cơm nắm người ta phát trong căn nhà mất điện tối om, vẫn cúi lạy cảm ơn dưới ánh đèn pin. Cũng thấy có người khóc (cụ già và trẻ con). Toàn bộ Nội ác Nhật Bản làm việc hầu như 24/24 từ Thứ Sáu (ngày động đất). Ông kết luận: “Một đất nước mà người dân thực sự bình thản, lịch sự, giữ phẩm cách, rất trật tự, tử tế với nhau trong thảm họa... là một đất nước thực sự vĩ đại.”

Hai chữ “vĩ đại” có quá đáng hay không? Chúng ta nhớ trong phim “Chuyện Tử Tế” của Trần Văn Thủy, có đoạn một phóng viên hỏi mấy em bé (với biểu ngữ viết mấy chữ “vĩ đại”) rằng: “Các em đã thấy cái gì vĩ đại bao giờ chưa?” Các cháu bé cười! Có lẽ tấm lòng cảm phục diễn tả qua hai chữ “vĩ đại” cũng không phải là quá đáng. Tiến Sĩ Nguyễn Ðình Ðăng, với hai bằng tiến sĩ Vật lý và Toán học, “đã sống 18 năm thời niên thiếu của mình rồi sau này làm việc vài năm tại Việt Nam, 11 năm tại Liên Xô cũ, một thời gian tại Châu Âu và thăm một số trường đại học tại Hoa Kỳ,” theo lời tự thuật trong một bài trước đây. Những lời ngợi khen của ông chắc rất có cân nhắc và rất thành thật.

Một dân tộc, và mỗi con người, khi bị thử thách trong những cơn hoạn nạn, là lúc chứng tỏ mình lớn hay nhỏ, có đáng kính trọng hay không. Một dân tộc sẽ được người ta kính trọng khi tư cách chững chạc, đường hoàng thể hiện ngay trong tư cách của những người dân bình thường, chứ không phải chỉ thấy trong những công trình văn hóa, kinh tế, đồ sộ. Khi nhìn các Kim Tự Tháp ở Ai Cập hay các vận hà và Vạn Lý Trường thành ở Trung Quốc, người ta không quên rằng trong đó cũng thể hiện chế độ khắc nghiệt của các vua chúa và thân phận khốn cùng của hàng vạn dân phu. Nền văn hóa của một dân tộc thể hiện ngay trong cuộc sống hàng ngày của người dân bình thường.

Trong cuốn tự truyện “Niên Biểu,” Phan Bội Châu kể những kinh nghiệm đầu tiên đối với dân Nhật vào năm 1905, là trên xe công cộng có ai bỏ quên đồ thì cũng không lo bị ai lấy mất. Cụ đi xe lửa từ Thần Hộ (Kobe) tới Hoàng Tân, xuống ga, chờ hành lý mà không thấy. Nhưng một viên chức đã trấn an, gọi xe đưa cụ Phan và cụ Tăng Bạt Hổ đến quán ăn mà ông ta đã giữ chỗ cho trước. Tới nơi, thì hành lý của họ cũng tới. Hai cụ đã từng bỏ quên đồ trên xe lửa, vài ngày sau tới tìm thấy vẫn ở chỗ cũ. Cụ nhận xét: “Chính trị của cường quốc với trình độ của quốc dân chỉ một việc ấy!” Cho nên, cụ cũng khen người Nhật không khác gì ông Nguyễn Ðình Ðăng, một trăm năm sau: “Mỹ chất của dân quốc nước lớn thiệt có như thế!” Chúng tôi lập lại hai chữ “Mỹ chất” trên tựa đề là để chúng ta cùng tưởng nhớ Phan Bội Châu.

Phan Bội Châu bày tỏ niềm cảm phục khi gặp một người phu kéo xe ở Tokyo. Trở lại Nhật Bản lần thứ hai sau khi về nước, Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ đến Ðông Kinh để tìm một sinh viên người Trung Hoa học ở trường Chấn Võ. Một người phu xe biết đọc chữ Hán đưa hai ông khách Việt Nam từ ga xe lửa tới trường, nhưng anh du học sinh đó đã đi ở chỗ khác rồi. Người phu xe bảo hai khách ngoại quốc chờ ở một đầu phố, anh ta đi tìm giúp. Chờ từ 2 giờ đến 5 giờ chiều, anh phu xe trở lại, báo tin đã tìm được địa chỉ. Anh đưa hai người đến khách sạn nơi chàng sinh viên Trung Hoa đang ở trọ. Hai nhà cách mạng Việt Nam muốn đền ơn, đưa cho anh ta một đồng. Anh ta nhất định từ chối, chỉ nhận đúng 52 xu. Anh giải thích: Vì đó là giá một chuyến xe đi từ nhà ga Tokyo đến khách sạn này. Phan Bội Châu kết luận: “Than ôi! Trình độ trí thức dân nước ta xem với tên phu xe Nhật Bản chẳng dám chết thẹn lắm sao!

Một người Việt Nam khác cũng vừa mới “phải hổ thẹn về một bài học làm người” sau khi gặp một em bé lên 9 tuổi trong vùng Fukushima bị động đất. Câu chuyện của anh Hà Minh Thành đã được truyền bá khắp các mạng của người Việt Nam trong và ngoài nước, chỉ xin kể vắn tắt. Cùng với các cảnh sát Nhật đến Fukushima lo việc cứu trợ người bị nạn, anh Thành gặp một em bé 9 tuổi, rét lạnh vì chỉ mặc một mảnh áo thung và chiếc quần cộc tập thể dục, đang xếp hàng chờ nhận thức ăn cấp cứu. Cha mẹ và gia đình em có lẽ đã tử nạn cả. Anh Thành cởi chiếc áo lạnh của mình tặng em bé, em nhận lấy. Anh lại đưa cho em bao lương khô khẩu phần ăn tối của mình. Em bé cúi đầu, nghiêng mình cảm ơn như lối người Nhật. Xong, em đem gói lương khô đó tới để chung vào thùng thực phẩm mà người ta đang phân phát rồi lại quay lại xếp vào hàng như cũ. Anh Thành “mới hỏi nó tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Nó trả lời: ‘Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ.’”

Hà Minh Thành viết: “Xưa nay tôi không phục người Nhật lắm. Từ khi còn đi học, làm kỹ sư rồi làm cảnh sát thì phải luôn tiếp xúc với những người Nhật ở mặt trái của xã hội. Nhưng mà hành động của người dân Nhật trong vùng động đất bây giờ đã khiến tôi phục họ thật sự.” Anh kể chuyện một ký giả Trung Quốc tên là Vương Hy Văn cùng với anh đi ngang qua một ngôi nhà bị sập. Họ trông thấy rất nhiều đồng tiền giấy “có lẽ từ ngôi nhà đó trôi ra, ướt, nằm tứ tán cả bãi đất.” Tổng cộng số tiền rơi vãi chắc cũng vài chục triệu yen, một đô la Mỹ hiện đổi được khoảng 78 yen. Nhưng mà chẳng ai thèm nhặt. Cũng giống như năm 1905 Phan Bội Châu và Tăng Bạt Hổ thấy không ai lượm lấy đồ người khác bỏ quên trên xe lửa! Một trăm năm sau, nhà báo Trung Hoa cũng phải thú nhận: “50 năm nữa, kinh tế Trung Quốc chắc chắn sẽ đứng đầu thế giới, nhưng vĩnh viễn Trung Quốc không thể được gọi là cường quốc vì 50 năm nữa người Trung Quốc cũng chưa thể có trình độ dân trí và ý thức đạo đức công dân cao như người Nhật hiện tại. Tôi hổ thẹn mình là con cháu của Khổng Tử nhưng không hiểu cái đạo Nhân Nghĩa làm người bằng họ.” Vương Hy Văn không dùng hai chữ “vĩ đại” nhưng niềm kính trọng cũng cao như của Nguyễn Ðình Ðăng.

Khổng Tử vẫn còn “sống” ở Nhật Bản trong mấy thế kỷ qua, mặc dù họ đã “duy tân” theo Âu Mỹ được hơn một thế kỷ rưỡi. Nhà báo Mỹ T. R. Reid kể rằng khi các con ông được nhận vào học mấy năm ở trường tiểu học Yodobashi số 6, Tokyo, thì “bài học mạnh nhất mà các con tôi mang theo được sau khi rời ngôi trường Nhật Bản này là một điều mà chúng tôi không chờ đợi. Các cháu được dạy để trở thành những môn đồ Khổng Giáo tí hon (to be little Confucians).” Ngôi trường công lập đó dùng biết bao nhiêu thời giờ, kỹ xảo và năng lực để dạy các bài học đạo đức: đức hạnh công dân, cách cư xử đúng, hành vi đúng, như là những thành tử trong một cộng đồng. Reid đã việt cuốn “Confucius Lives Next Door” (Ông Khổng Tử bên hàng xóm). Mỗi khi nhà báo thắc mắc tại sao người Nhật lại hành động khác hẳn lối người Mỹ, ông hàng xóm của Reid ở Tokyo, ông Matsuda Tadao lại giải thích bằng một câu: “Ðức Khổng Tử nói rằng...” Trước năm 1945, ở Việt Nam các bậc cha mẹ, ông bà cũng thường dạy con cháu như vậy: “Ðức Khổng Tử nói rằng...” T R Reid giải thích tất cả những đức tính của người Nhật Bản, lễ độ, liêm khiết, trung trực, trọng công ích, danh dự, tín nghĩa, vân vân, là nhờ nền giáo dục Nho Giáo. Người Trung Hoa và người Việt Nam đã tự cắt đứt với truyền thống đó, thay các quy tắc đạo lý của Khổng Mạnh bằng các khẩu hiệu chính trị nhập cảng từ Nga Xô.

Trong một bài về đời sống dân Nhật, Nguyễn Ðình Ðăng đã kể chuyện bà vợ và con ông đánh mất ví, rồi sau đó có người lượm được đã đem trả, hoặc gửi bưu điện trả tận nhà. Trong một cuộc hội nghị khoa học, một giáo sư người Ý đến dự, cũng mất thẻ thông hành (hộ chiếu) trong khi đi chơi Tokyo. Anh ta hết sức hốt hoảng, nhưng mọi người nói anh cứ yên tâm, gọi điện báo cho Ðại Sứ Quán rồi chờ. Quả nhiên ngày hôm sau, Ðại Sứ Quán Italia gọi điện thoại nói có người đã nhặt được hộ chiếu của anh và gửi đến cho. Nhà khoa học người Ý kêu lên: “Thật là không thể tin được!”

Nguyễn Ðình Ðăng cũng giải thích tư cách đạo đức của người Nhật đạt được là nhờ nền giáo dục, giống như T R Reid. Nhưng ông còn nhận thấy một yếu tố quan trọng khác, nằm trong chế độ chính trị nước Nhật: Ðó là quyền tự do phát biểu. Reid là người Mỹ, đối với ông thì cuộc sống tự do dân chủ ở Nhật không có gì khác lạ với ở Mỹ, cho nên ông chỉ so sánh nền giáo dục hai nước. Nguyễn Ðình Ðăng từ Việt Nam sang Nhật nên nhìn thấy những điều T R Reid không quan tâm.

Nước Nhật đã có một hiến pháp dân chủ do người Mỹ soạn cho, sau khi Nhật bại trận. Ông Ðăng viết: “Quyền tự do cá nhân được Hiến Pháp tôn trọng tuyệt đối,” và “ở Nhật không có bất kỳ tổ chức hoặc cá nhân nào có quyền bắt bạn cắt xén sáng tạo của bạn, hoặc ngăn cấm bạn triển lãm hoặc in ấn tác phẩm của mình vì những gì bạn viết hoặc vẽ ra trong tác phẩm...” Ông Ðăng còn thấy khi tới sống ở nước Nhật cả trẻ em cũng cảm thấy được sống tự do: “Một anh bạn Việt Nam mới sang Nhật cùng vợ và con trai học lớp Một. Tôi hỏi cháu: ‘Cháu thấy trường Nhật khác với trường Việt Nam thế nào?’ Cháu trả lời: ‘Ở trường Nhật cháu cảm thấy được nói năng tự do thoải mái.’”

Ông Ðăng nhớ lại câu chuyện của chính con trai của ông, nói với cha là cháu đã biết nói dối lần đầu tiên khi còn học lớp Một ở Hà Nội. Sáng hôm đó cô giáo quát: “Ai quên mang lọ mực, hãy để tay lên bàn.” Các học sinh để tay lên bàn đều lãnh một vụt thước kẻ vào tay rất đau. Con tôi cũng quên mực, nhưng không muốn ăn vụt, nên cháu đã nói dối: “Thưa cô, sáng nay lúc em chuẩn bị lọ mực đi học, mẹ em đã đánh đổ mất!” Cháu được cô tha.” Ông kết luận: “Dạy dỗ dựa trên sự sợ hãi không cảm hóa được con người mà chỉ làm con người trở nên dối trá, thủ đoạn.”

Nhưng Nguyễn Ðình Ðăng vẫn nhìn xa hơn câu chuyện trước mắt: “Không thể xây dựng một xã hội tự do, văn minh, hạnh phúc dựa trên sự sợ hãi của người dân. Có lẽ người Nhật hiểu rất rõ điều đó khi xây dựng xã hội của họ.”

Tất cả mọi người Việt Nam đều muốn nước mình sẽ tiến bộ, có ngày theo kịp dân Nhật Bản. Qua những câu chuyện trên đây ai cũng có thể rút ra những kết luận phải làm gì. Phải có tự do dân chủ. Phải xây dựng nền giáo dục dựa trên đạo lý; không bắt các nhà giáo, các khoa học gia, nhà văn, nghệ sĩ làm nô lệ cho các cán bộ chính trị. Ðừng để đến đầu thế kỷ 22 lại có người Việt Nam đến nước Nhật và cảm thấy hổ thẹn như ông, cha đã từng hổ thẹn.
Post Reply