Hello from Luang Prabang

Ngồi nhà coi thiên hạ ... du lịch

Moderator: unclevinh

Post Reply
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Hello from Luang Prabang

Post by unclevinh »

Hello from Luang Prabang!

Hôm gặp lại mấy đứa bạn cùng lớp ở Sài-Gòn, nghe Anh-Tiến nói, "Thiết-Thạch Đại Phu hỏi thăm có gặp uncleVinh chưa?" làm tại hạ cảm động lắm!

Cho đến hôm nay, thì tại hạ đã được phu nhân cầm tay dẫn đi qua 5 nước: Vương Quốc Nhật, Việt-Nam, Vương Quốc Cambodia, Vương Quốc Thái-Lan, và Lào Quốc.

Đi du lịch với phu nhân thật vô cùng thỏai mái, vì như có cuốn tự điển biết nói bên mình.

Người ta đi đâu cũng cầm sách du lịch trên tay; còn bọn tại hạ cứ vừa đi vừa hỏi thăm, nghe ngóng và thay đổi đường đi như chong chóng:

Từ Sài-Gòn lấy xe búyt đi Nam-Vang, kẹt xe ở sông Cửu-Long. Cam Bốt đang mùa lụt, phải bỏ búyt đi bộ, qua phà, kiếm tắc xi đi Nam-Vang. 6 người đi trên 1 chiếc tắc xi nhỏ xíu. 3 phu nhân đều phải ngồi trên lòng phu quân. Đường xe lại lồi lõm lở lói dồng xóc như bên Việt-Nam, chạy đến Nam-Vang vừa kịp chuyến xe búyt đi tiếp lên Siem Reap.

Hai ngày ở Siem Reap đi thăm Đế Thiên Đế Thích (Angkor Wat & Ang Kor Thom), rồi thuê tắc xi vượt biên giới Thái-Lan.

Đến Bangkok tính lấy xe lửa đi Nong Khai để qua Vientiane thì nghe các bạn đi cùng xe khen đi thuyền xuôi dòng Cửu Long rất thú vị, bèn đổi hành trình lấy xe búyt đi Chiang Mai cách Bangkok 700Km. Dạo chơi Chiang Mai hai ngày, làm bạn với Chiang, 1 người bạn Thái rất dễ thương, được anh ta đưa lên Doi Suthep coi Wat Prha và Cung Điện Mùa Đông Bhubing của vua Thái-Lan. Chiang Mai một thời là kinh đô của Thái-Lan nên chỗ nào cũng có đền & chùa rất cổ kính...

Rời Chiang Mai qua Chiang Rai, tỉng cực bắc của Thái-Lan, rồi đến Chiang Khong sát biên giới Lào. Đi thuyền qua Huay Xai là đến xứ Lào, quê hương của phu nhân. Từ đây ngồi thuyền 2 ngày xuôi dòng sông Cửu-Long. Ngủ lại 1 đêm ở làng Pakbeng. Giá khách sạn chỉ có $6. Tuy đã vào xứ Lào, nhưng tiền Bath của Thái được ưa chuộng hơn tiền Kip.

Xứ Lào dư điện xài, còn bán cho Thái-Lan và Cam Bốt, nhưng ở Pakbeng cứ đến 11:30 đêm là cả thành phố đều tắt điện tối thui. Chắc là giúp cho dân Lào có cơ hội yêu nhau để tăng dân số, vì dân số Lào cứ giảm dần. Từ hàng ngàn năm qua mà Lào vẫn dậm chân ở 5 - 6 triệu dân, trong khi Việt-Nam đã sắp hơn 100 triệu!

Lại thêm 1 ngày ngồi thuyền xuôi dòng Cửu-Long chảy hùng dũng xẻ đôi đồi núi xứ Lào. Dân chúng sống ven sông thưa thớt, đánh cá, làm rẫy...cảnh sắc xanh tươi thơ mộng, rất thích hợp cho những cặp tình nhân đang yêu nhau!

Hôm qua bọn tại hạ đã cập bến Đế Đô Luang Prabang. Phu nhân cầm tay dẫn lên ngôi chùa cao hàng 300 bậc tam cấp nói, "Nơi đây hơn 40 năm trước, bố đã bồng em lên đây coi mặt trời lặn!"

Vài hàng trìu mến từ Đế Đô Luang Prabang của nước non xứ Lào thơ mộng gửi về Diễn Đàn KSCN...
Last edited by unclevinh on 24 Oct 07, Wed, 9:19 am, edited 1 time in total.
uncleVinh
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Post by uncle_vinh »

Rất mừng được tin TV và ML!

Tưởng đã tìm được chốn Non Bồng Nước Nhược nên không thèm trở về vườn DD rồi chứ!

Chúc hai vị tiếp tục lội suối trèo non vui vẻ nha!
dacung
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Hello from Vietiane

Post by unclevinh »

Hello from Vientiane

Anh Đắc-Ứng, chị Hồng & các huynh tỷ thân mến,

8 giờ sáng nay, lấy xe búyt hạng sang VIP, rời cố đô Luang Prabang xuôi Nam về thủ đô Vientiane. Hành trinh dài 500Km, trong đó đã mất 4 tiếng đồng hồ quanh co trên đường đèo cao hơn mây trời, làm ai nấy chóng mặt. Trên xe có 1 phụ nữ Lào, buổi sáng sớm bà làm 1 cái bánh mì thật to dằn cho ấm bụng, mới nửa đường đèo, bà đã ói mửa văng tùm lum!

Tài xế, ngừng 2 lần cho du khách đi toilet; nhưng nào có toilet gì đâu? Tòan là đái đường không hà!

Mãi 5 giờ chiều xe đến thủ đô. Đường phố Vientiane khá rộng và sạch sẽ hơn Sàigon hoặc Hà Nội. Xe Honda 2 bánh thì ít, mà xe 3 bánh kêu là Tuk Tuk thì nhiều.

Khách sạn nằm sát bên ngôi nhà cũ của Mộng-Lan, từ năm 1975 bỏ chạy, bây giờ không biết ai làm chủ; nhưng thấy đang có thợ sửa chửa làm cửa hàng. Hai đứa đứng ngắm ngôi nhà rất lâu bùi ngùi!

Vientiane rất náo nhiệt. Mấy con đường quanh công viên Nam-Phu buổi tối cấm xe chạy, để du khách đi dạo, ăn uống, và mua hàng. Hai đứa vui chân theo đoàn người đi coi mua bán, đến bờ sông Mekong, nhìn qua bên kia thị trấn Nong-Khai của Thái-Lan thầy đèn đuốc le lói như ma trơi.

Xứ Lào tuy không còn Vua, nhưng vẫn còn là xứ Phật, nên còn chùa chiền và đền đài cổ kính rất nhiều. Người dân 3 nước Miên, Thái, Lào đều hiền như Phật. Từ hôm rời Vietnam qua Cambodia và đi cho đến hôm nay, không thấy bóng dáng Công-An hay Cảnh Sát nào đứng dọc đường giơ gậy chận xe cả!
uncleVinh
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Post by uncle_vinh »

Đã quá! Vậy là TV tìm lại được cái thú "đái đường" rồi, phải không?

ML ngậm ngùi trước ngôi nhà cũ đã bỏ chạy làm tôi nhớ đến 1 anh bạn tôi ghé thăm sau Đại Hội 2 vừa rồi.

Anh kể khi anh về VN anh cũng ghé đến ngôi nhà xưa cũa anh ở gần nhà thờ Chúa Cứu Thế trên đường Kỳ Đồng mà anh đã bỏ đi năm 75.

Gặp chủ nhà mới hỏi anh "Ông tìm ai?". Anh trả lời "tôi chỉ ghé qua coi nhà củ của tôi thôi".

Chủ nhà à lên 1 tiếng "Thế ra ông là nha sĩ XYZ tốt nghiệp ở Mỹ và dạy Đại Học Nha Khoa Sài Gòn?" Anh bạn hết hồn khi nghe chủ nhà kể vanh vách lai lịch của mình: "sao ông biết". "Thì giấy tờ hồ sơ của ông bà còn nguyên lúc ông bà bỏ chạy!"

Chủ nhà hỏi "ông có biết căn nhà nầy bây giờ trị giá bao nhiêu không?". "Bao nhiêu vậy ông?" anh bạn tò mò. Chủ nhà khoe "khoảng 5, 6 trăm ngàn đô la đấy!". "Thế ông có tiếc không?" chủ nhà dọ ý. Anh bạn tôi trả lời "Không, tôi không tiếc chút nào hết!". Chủ nhà ngạc nhiên "Tại sao ông không tiếc?". Anh bạn trả lời không chút đắn đo:

"Tự do của gia đình chúng tôi đáng giá hơn vậy nhiều!"
dacung
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Post by unclevinh »

Tản mạn về dân số Lào

Nghe tôi kể từ mấy trăm năm lịch sử xứ Lan Xang (xứ ngàn voi), dân số Lào vẫn dậm chân tại chỗ khoảng 5 - 6 triệu gì đó, anh tôi lấy nghiên cứu ở đâu, bảo:

Đàn ông Lào suốt ngày uống rượu cần, nên chai gan, hư thận, không làm ăn gì được!

Còn bạn tôi, Đoàn Minh-Bảy có toa rượu thuốc gia truyền "Minh-Mạng Thang" nghe thế lấy làm thú vị, muốn xuất cảng rượu quý sang giúp trai Lào.

Hôm nay, tôi theo vợ sang thăm nhà bà con, mượn chiếc xe đạp ra sức đèo nàng đi thăm Pha That Luang. Đây là ngôi đền đẹp danh tiếng nhất xứ Lào. Dầu lịch sử xứ Lào trải qua bao nhiêu cuộc thăng trầm, từ con voi ba đầu, đến búa liềm, rồi lại ngôi đền Pha That Luang...Pha That Luang vẫn là biểu tượng muôn đời kết hợp toàn dân Lào hiền hòa.

Bên cạnh đền Pha That Luang có ngôi chùa rất to. Hôm nay dân chúng đến gói xôi, làm bánh...để ngày mai có lễ Tắc Bạt là lễ dâng phẩm vật lên Tam Bảo. Chùa đầy sư sãi trẻ con. Thấy tôi rón rén ngó vô chính điện, một vị sư trẻ chừng 12-13 tuổi bước ra đưa tay mời vào.

Đây là nguyên do tại sao xứ Lào ít sanh đẻ:

Con trai Lào từ năm 10-13 tuổi, thường được gia đình cho vào chùa tu tập một vài năm. Đang đi tu thấm nhuần Phật Pháp, rồi bỗng bị xuất tu cho về nhà lấy vợ, thì lòng dạ anh trai Lào nào còn ham muốn chuyện ái tình? Kinh kệ học mấy năm như bị cải tạo. Yêu là bể khổ. Tình là dây oan. Lấy nhau là làm khổ lẫn nhau. Sanh con cái để mai sau chúng chết đi, có khác gì chính mình là thủ phạm giết người đã phạm tội sát sanh?

Xin ngã mũ kính phục chào người anh em xứ Lào!
uncleVinh
Post Reply