Trở lại Garden Park Care Center

Ngồi nhà coi thiên hạ ... du lịch

Moderator: unclevinh

Post Reply
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Trở lại Garden Park Care Center

Post by unclevinh »

Trở lại Garden Park Care Center
(Thái-Vinh mến tặng chị Minh-Nguyệt)

Nghe Thanh-Mỹ giới thiệu có nhà báo đến thăm, Tony cố gượng đầu chào. Tôi vội vàng trấn an:

- Chú nghe em vẽ đẹp, nên tìm đến coi tranh...

Tony cười sung sướng, ra dấu bằng ánh mắt:

- Tập tranh của cháu ở trong đó...

Tôi theo dấu mắt, kéo tủ lôi ra một lô tranh đầy mầu sắc rực rỡ và một tuyển tập tranh rất dày của Hội AMFPAW in năm 2003. Nếu không đọc hàng chữ Association of Mouth and Foot Painting Artists Worlwide (Hội nghệ sĩ vẽ tranh bằng miệng và chân trên toàn thế giới) ở đầu tập sách, thì tôi không thể nào ngờ được những đường nét và mầu sắc tân kỳ trong các bức tranh xinh đẹp in trong tập sách ấy lại do bằng miệng và chân của những nghệ sĩ tàn tật sáng tác!

Thấy tôi gấp sách và bắt đầu coi tranh của Tony, dầu giọng nói rất chậm rãi và khó khăn, em vẫn nở nụ cười rất hiền lành:

- Tranh của cháu chưa có trong tập sách đó, vì cháu mới bắt đầu vẽ.

Tôi vừa xem vừa khen ngợi và khuyến khích:

- Chú rất mê môn đi bộ leo núi nên rất thích phong cảnh và mầu sắc vui tươi trong các bức tranh của em. Sang năm chú trở lại, biết đâu lại có tranh của em trong sách; nhưng do đâu em lại bắt đầu thích vẽ?

- Dạ, năm ngoái có cô bạn gái gửi cho cháu một tấm cạc ở trên bàn kìa...

Tôi lại gần bàn vẽ có gắn bảng ghi "Tony Nguyen's Art Table" coi tấm cạc do Van Gogh tự họa với hàng chữ:

"I dream my painting, and then I paint my dream."

Tôi lập lại câu cuối "Have YOU ever made a picture of a dream?" (Có bao giờ Bạn vẽ bức ảnh của một giấc mơ chưa?) và dịu dàng quay lại nhìn Tony, bất chợt thấy cảm động quá! Tôi không dám hỏi gì về quá khứ, về một tai nạn tàn khốc xảy ra cách đây năm năm mà một kẻ nào đó đã tông nát xe em, bỏ chạy, biến em thành tàn phế toàn thân bất động!

Bên ngoài phòng sinh hoạt, Thanh-Mỹ và các anh chị trong Hội ROF vẫn sinh hoạt ca hát làm vui tai các cụ còn đủ sức ngồi xe lăn hay nằm giường đẩy; tôi đứng bên nầy nói chuyện với em về tranh vẽ, về phong cảnh thiên nhiên, tuy vui vẻ ngoài mặt mà trong lòng không dấu nỗi nghẹn ngào.

Đây là lần thứ hai chúng tôi trở lại Garden Park Care Center hát cho người già cô đơn. Bây giờ thì nơi nầy không còn là nơi dành riêng cho người già nữa. Vì dây chuyền nước biển dính chằn chịt, Tony nằm bất động trong phòng không biết có sinh hoạt văn nghệ ngoài kia, tôi hứa với Tony, lần sau trở lại, nếu Tony không được đẩy ra phòng sinh hoạt, thì chúng tôi sẽ kéo vào thăm em.

Chỉ mới nửa năm, trở lại Garden Park Care Center lần nầy, coi các cụ đánh nhịp và vỗ tay yếu hơn lần trước mới biết sức khỏe của các cụ sa sút nhanh quá! Thấy vắng mặt cụ Dược Sĩ, tôi theo chị Thanh-Mỹ vào phòng thăm. Cụ hớt tóc ngắn, nằm ngay ngắn ngó chúng tôi cười. Cụ không còn khóc nữa, hỏi gì cũng lắc đầu cười, hết biết buồn!

Lúc trở ra, thấy có nhân viên mới, tôi lại làm quen. Chợt nghe tiếng bà cụ khó chịu với anh:

- Tui xin ly sữa mà...

- Thì đây là ly sữa!

- Hổng phải sữa!

- Thế Bác nói là gì nào?

- Đó là nưóc lạnh mà...

Anh ngó qua tôi, lắc đầu cười. Bà cụ thấy tôi cầm máy hình, bèn không thèm cãi với anh Chiêm Văn Tường nữa, kêu to:

- Chụp giùm tui một tấm hình đi?

Tôi lại gần dụ dỗ:

- Bác uống hết ly nước lạnh đó, rồi cháu sẽ chụp tặng Bác một tấm hình thật đẹp!

Ba cụ nghe thế, mừng rỡ, bèn vội vàng ực hết ly nuớc lạnh, rồi sửa lại mái tóc, ngồi ngay ngắn ngó đăm đăm...

Không biết bao giờ chúng tôi mới trở lại hát cho người cô đơn lần nữa? Hội ROF của anh Đăng-Khải và chị Thanh-Mỹ lúc nầy đã có thêm ba giọng hát mới:

Oanh-Oanh, Quỳnh-Hương, và Minh-Nguyệt

hợp với Thuỵ-Liêm, Bích-Loan, Thanh-Hằng, Kim-Nguyên, Thanh-Nga, Minh-Châu, và Minh-Thư mang tiếng hát vui buồn làm xao xuyến tâm hồn người cô đơn mỗi tháng một lần.

Nghe Minh-Nguyệt hát "Ngậm Ngùi" ở Garden Park Care Center, rồi một tuần sau chúng tôi lại gặp nhau trong một buổi tiệc khác, nghe một ca sĩ hát cùng bài hát ấy, Minh-Nguyệt quay sang khen:

- Ca sĩ thật, hát hay quá, phải không anh?

Tôi phân tách:

- Hay thì có hay; nhưng gào thét thế ấy thì còn Ngậm Ngùi ru ngủ thế nào được? Tôi vẫn thích nghe chị hát bài ấy với giọng buồn buồn nhẹ nhàng thấm thía hơn.

Chị bùi ngùi:

- Anh biết sức khoẻ của Minh-Nguyệt rất kém, mấy lần muốn nghỉ, nhưng lại nhớ các anh chị mang trái tim nhân ái đến với các cụ cô đơn, Minh-Nguyệt lại cố theo!

Mời các bạn xem tranh của Tony và vài tấm hình mới ở Garden Park Care Center:
http://pg.photos.yahoo.com/ph/unclevinh ... FBeLAqAC6x
Last edited by unclevinh on 11 Jul 06, Tue, 4:25 pm, edited 1 time in total.
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Post by unclevinh »

Date: Tue, 11 Jul 2006 13:51:40 -0700 (PDT)
From: "Thu Ngo" <tbngo@yahoo.com>
Subject: Re: Tro lai Garden Park Center
To: unclevinh@yahoo.com, mn_nhatrang@yahoo.com

Anh Vinh,

Cám ơn những bài viết về nhà già (VDL). Nhờ đó chị Nguyệt mới biết để đi hát cho những người già cô đơn. Từ bài viết năm rồi về Mùa Thu Cali và Tu Viện Liễu Quán, tới 2 bài Nỗi Cô đơn của Người già và Hát cho Người già cô đơn, và mới nhất Trở lại Garden Park Care Center, nếu các cụ đọc được những tình tiết trong đó chắc cũng an ủi lắm.

Đợi bài viết & hình ảnh mới.

Thăm Mộng-Lan, Thái-Thanh

(Ngô Bá-Thu)
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Trở lại Garden Park Care Center

Post by unclevinh »

Date: Tue, 11 Jul 2006 15:16:09 -0700 (PDT)
From: "Nguyet Le" <mn_nhatrang@yahoo.com>
Subject: Re: Tro lai Garden Park Center
To: unclevinh@yahoo.com, "Chau ngo" <chaubn@yahoo.com>

Anh Vinh và Mộng-Lan thân mến,

Cám ơn bài viết và hình ảnh của anh, đọc rất là cảm động. Nguyệt chỉ biết đến để hát cho các cụ già vui, ngòai ra chẳng giúp đỡ được gì khác cả.

Thấy chị Thanh-Mỹ, anh Vinh, Mộng-Lan cũng như các anh chị trong nhóm đẩy xe lăn, nắm tay chân các cụ, chuyện trò hỏi han, Nguyệt rất là ngưỡng mộ.

Đúng như anh Thu viết, nhờ bài viết của anh mà Nguyệt đã đến với nhóm thiện nguyện ROF và đó cũng chính là một hạnh phúc của chính Nguyệt, được quen biết với các anh chị trong nhóm ROF.

Mong sẽ được gặp lại anh và Mộng-Lan, lúc đó anh Vinh sẽ thổi sáo ngâm thơ, và Nguyệt sẽ hát bài Ông Lái Đò cho các cụ nghe, chắc các cụ sẽ ngủ ngon hơn bài Ngậm Ngùi nữa.

(Minh-Nguyệt)
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

Post by unclevinh »

Hoạ sĩ Tony Nguyen
(Xin đọc bài "Trở lại Garden Park Care Center")

Doanh-Doanh đưa tôi một đĩa tranh và ân cần dặn: "Tony nhờ con gửi cho thầy. Lúc nào em nó cũng mong gặp lại thầy!"

Đã gần nửa năm tôi chưa gặp lại Tony. Hình ảnh một chàng thanh niên Việt trai trẻ nằm tê liệt trên giường bệnh suốt ngày dõi mắt nhìn ra bên kia cửa sổ tìm cảnh vẽ tranh bằng miệng, và câu nói kia cứ ám ảnh trong tâm hồn tôi...

Xin giới thiệu các bạn vài bức họa trong đĩa tranh của họa sĩ Tony Nguyễn:

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image
uncleVinh
Post Reply