SEDONA

Ngồi nhà coi thiên hạ ... du lịch

Moderator: unclevinh

Post Reply
User avatar
unclevinh
Posts: 378
Joined: 01 Mar 05, Tue, 11:06 pm
Location: TVinh CN17, Gilbert, AZ
Contact:

SEDONA

Post by unclevinh »

Sedona
(Kumiko, Mộng-Lan &Thái-Vinh)

Mọi việc xảy ra trên hành tinh nầy cái gì nàng cũng biết rành rẽ mà không cần đọc báo. Mỗi ngày ở sở làm, tôi đều gọi điện thoại về hỏi thăm những điều mới mẻ:

- Em yêu, hôm nay có gì lạ không em?

Lúc nào lười biếng thì nàng ỡm ờ:

- Vũ Như Cẫn, anh ạ!

Còn không, thì nàng kể liên miên nghe bắt ngộp, ví dụ như:

- Anh ơi, có cặp vợ chồng già mới dọn tới sa mạc Arizona...

- Thì cũng như bọn mình năm ngoái dọn nhà từ San Jose đến sa mạc, chớ khác gì?

- Nhưng cặp nầy già quéo, mà lại ẵm hai con mèo thuê tắc xi vượt hơn hai ngàn năm trăm dặm bỏ New York city về Arizona mới lạ!

- Nghe hấp dẫn à nheng! Nhưng sa mạc rộng mênh mông mà họ chọn chỗ nào làm nhà vậy em?

- Thì trong sa mạc nầy còn đâu đẹp bằng vùng đá đỏ Sedona?

Nghe nhắc tới Sedona, lòng tôi dâng lên một cảm giác êm đềm vì biết là chỗ nàng muốn đến thăm luôn luôn không biết chán, tôi đề nghị:

- Nhân lễ Memorial được nghỉ bắc cầu và sẵn dịp em Kumy sang thăm, anh rủ hai chị em đi chơi Sedona, rồi quay sang Payson thăm trang trại nghỉ mát của vợ chồng anh Lê Ngọc-Thanh (CN4), gần đó có công viên tiểu bang mới nhất, Tonto Natural Bridge mà bao lần lên Payson mình chưa có dịp ghé đến coi, được không em?

- Còn phải hỏi! Vậy em lo tất cả; phần anh chỉ việc ráng nhớ mang theo dao cạo râu nhé!

Nói đến sa mạc Arizona, người ngoài tiểu bang chỉ nghe truyền miệng tới đệ nhất kỳ quan Grand Canyon hùng vĩ; nhưng Sedona mới chính thật là nơi êm đềm lý tưởng mà mọi người trong tiểu bang ưa thích du lịch nhất. Tại vì sao? Tại vì các bà thích! Mà cái gì các bà thích, thì các ông đành phải chiều theo. Nội cái tên thành phố mang tên một người vợ bình thường, không dính dáng gì tới chính trị hay có dây mơ với người Mỹ Da Đỏ như các thành phố khác cũng đủ làm các bà khoái rồi. Lúc đầu, tôi chưa chịu tin các bà thích Sedona hơn Grand Canyon; nhưng từ ngày dọn sang Arizona, nàng chỉ đến Grand Canyon coi một lần cho biết, mà chưa hề đòi quay trở lại; còn vùng đá đỏ Sedona, đi cũng đã chục lần, mà mỗi lần muốn đi, khỏi cần hỏi ý kiến!
Tôi đem điều nầy hỏi một thiền sư trước khi cởi áo; thầy giảng rất thâm thúy, "Đàn bà là loài mê tín dị đoan nhất thế gian. Thấy cái gì có lỗ có hang nứt nẻ, dòm bắt chóng mặt thì tránh xa, cho là chỗ tà ma âm khí chỉ hợp với đàn ông. Còn nơi nào lồi lên có cục có hòn mới là chỗ dương khí tụ hội, mới ngó đã thấy sảng khoái như được chích thuốc bổ!"

Lời thầy giảng dễ hiểu, rõ như ban ngày; còn đọc ba cuốn sách hướng dẫn du lịch nói về Sedona, sách nào cũng lăng nhăng giảng ba cái điểm nóng "Hot Spots" của những luồng năng lượng thiên nhiên tụ trên hành tinh nầy giống như những đại huyệt châm cứu nằm trên thân thể có sức hấp dẫn huyền bí, nếu biết cách thu hút vào thì bồi bổ tăng tiến công lực, lại chữa được những căn bệnh kỳ lạ mà thầy thuốc phải bó tay.

Vùng Đá Đỏ (Red Rock Country) ở Sedona nằm về hướng bắc, ngay trên ngả ba đường 179 và 89A chếch bên trái xa lộ 17 đi Flagstaff. Sedona cách thủ đô Phoenix chừng 100 dặm rất tiện lợi cho những chuyến dẫn bạn đi chơi chớp nhoáng, nghỉ xả hơi hay tránh nắng cuối tuần. Vì nằm trên cao nguyên 4500 feet nên khí hậu Sedona rất êm dịu khác với khí trời nóng bức như lò chảo ở Phoenix. Mùa Giáng Sinh năm ngoái, chúng tôi lên Sedona nhằm ngày mưa, tuyết rơi trắng xoá núi đồi. Nhưng qua ngày hôm sau nắng lên, bầu trời Sedona lại trong vắt và các tảng đá càng lộ sắc thắm đẹp rực rỡ.

Lúc đón em gái ở phi trường, tôi dặn cứ nhắm mắt nghỉ mệt, khi nào rẽ vào đường 179 sẽ đánh thức dậy coi cảnh đẹp; nhưng cảnh sắc sa mạc kỳ lạ với những cây xương rồng trổ hoa trên đầu mọc hai bên đường núi làm du khách hào hứng quên mệt nhọc. Xe rẽ vào đường 179 đang ngon trớn bỗng chậm lại. Đất đá hai bên đường đã dần dần chuyển mầu từ trắng sang hồng. Memorial là ngày lễ chính thức mở màn cho mùa lễ nghỉ hè trong năm nên xe cộ nối đuôi bò chậm chạp vào vùng đá đỏ. Đầu tiên là tảng đá chuông (Bell Rock) hiện ra như một cái chuông khổng lồ úp xuống khu Phố Nam (Southtown), rồi tảng đá Toà (Courthouse Butte Rock) đồ sộ đàng sau; bên trái là tảng đá Nhà Thờ Lớn (Cathedral Rock) lặng lẽ nguy nga...ngó đâu cũng thấy rừng xanh đá đỏ đầy hình dáng lạ lùng được bàn tay thiên nhiên điêu khắc vô cùng kỳ bí. Khách ngồi xe như bị vẻ đẹp chinh phục hoàn toàn, cứ chỉ trỏ, miệng ú ớ kinh ngạc hỏi tảng đá nầy tảng đá kia tên gì. Chỉ trừ những tảng đá có hình dáng rõ ràng như tảng đá Chuông và tảng đá Nhà Thờ Lớn; còn hàng ngàn tảng đá khác trải dài mênh mông dọc theo hai bên đường với hình dáng không rõ rệt thì ai muốn đặt tên gì tùy thích. Tôi chỉ một tảng đá xa xa, nói:

- Coi kìa tảng đá Nồi Xúp Gà!

- Không giống!

- Kia là tảng đá Ống Khói Lò Sưởi.

- Ờ...ờ...hơi giống!

Vì buổi chiều phải trở về trang trại nghỉ mát của anh chị Lê Ngọc-Thanh cho kịp giờ ăn món cháo gà nuôi bằng thức ăn chay do chị Thanh-Mai khoản đãi, nên chúng tôi chỉ chọn cho cô em thăm: Tảng đá Nhà Thờ Nhỏ (Chapel Rock), ăn trưa trên đồi phi trường, và viếng khu Phố Trên (Uptown) của Sedona.

Gọi là tảng đá Nhà Thờ Nhỏ vì là một tác phẩm nghệ thuật của một cư dân ở chính ngay vùng đá đỏ, bà Margueritte Brunswig Staude vẽ phát thảo, hợp tác với kiến trúc sư Lloyd Wright, con của nhà kiến trúc sư lừng danh Frank Lloyd Wright. Hai người muốn dựng một ngôi nhà thờ lớn chọc trời; nhưng Thế Chiến Thứ Hai đã làm đảo lộn dự án nhà thờ lớn biến thành nhà thờ nhỏ nằm giữa hai tảng đá với cây Thánh Giá vĩ đại làm cột chính chống đỡ mặt tiền. Phía sau nhà thờ là dãy núi đá cao vút khắc đầy hình ảnh lồi lõm chạm trổ tinh vi. Ngồi mơ màng trên tường đá bên hàng hoa xương rồng đỏ thắm nhìn ra hai bên thánh đường như đang ngồi trước một màn ảnh chiếu phim đại vĩ tuyến lung linh hoà với tiếng nhạc dịu dàng từ bên trong nhà thờ vang ra bồi hồi tưởng chừng mình như lạc vào cảnh sắc của một chốn thần tiên, không muốn quay về trần thế cho đến khi hai cô giục: "Thôi, mình phải xuống núi, nhường chỗ đậu xe cho người khác lên coi!"

Chạy cuối đường 179 là ngả ba, trung tâm buôn bán và triển lãm tranh ảnh nghệ thuật. Quẹo trái theo đường 89A lên đồi phi trường. Gọi là phi trường cho oai, nhưng chỉ là chỗ đậu của vài ba chiếc trực thăng chở du khách bay coi cảnh. Giá thuê thấy cũng rẻ, khoảng 250 đô một giờ cho một người. Bên ngoài phi trường là bãi đậu xe. Đây là điểm coi mặt trời lặn đẹp nhất ở Sedona. Dưới chân đồi là thung lũng Verde xanh rì mở ra bát ngát chạy dài đến tận những dãy núi xa ở Cottonwood mà mùa hè năm ngoái đôi bạn Minh-Châu, Ngô Bá-Thu cùng chúng tôi đã đi từ hướng đó đến chỗ nầy đứng hàng giờ chờ coi mặt trời lặn quét mầu nắng vàng lên những tảng đá đỏ hồng rực rỡ và được nghe tiếng sáo đôi du dương réo rắt của một chàng nghệ sĩ Mỹ Da Đỏ thổi ru mặt trời đi ngủ.
Chúng tôi trải khăn ăn dưới gốc cây thưởng thức một bữa ăn trưa nhẹ giữa bầu trời thanh bình vương vài tảng mây trắng trôi lững lờ kéo bóng mây thành từng mảng đen loang chầm chậm trên những tảng núi đá xa xa.

Ngược đường 89A, bên kia ngã ba là khu Phố Trên rất nhộn nhịp tha hồ cho các bà đi dạo và sắm hàng kỷ niệm. Ở đấy lại có nhiều quán ăn. Ngồi nhâm nhi ly kem mát ngọt và ngắm những tảng núi đá luôn luôn thay đổi mầu sắc kỳ lạ làm du khách cảm thấy mỗi chuyến thăm Sedona như đến thăm một người bạn gái mới quen rất thú vị.

Trong 50 điều nên làm và nên coi ở Sedona đăng trong một tờ báo hướng dẫn du lịch lượm được ở quán ăn, thì dù chúng tôi đã đến thăm nơi nầy hàng chục lần vẫn chỉ mới thưởng thức một phần rất nhỏ của các thắng cảnh ở vùng đá đỏ Sedona. Trên đường 260 chạy song song với sạn đạo General George Crook về Payson xuyên qua những cánh rừng thông Ponderosa trùng điệp, lòng bâng khuâng nhớ lời vị thiền sư cho đàn bà là loài mê tín dị đoan nhất thế gian, nhưng ngó lại thấy cả hai cô nàng đã chìm vào giấc ngủ trông rất dễ thương...

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

[img]http://www.unclenguyen.com/pictures/Sedona/Beauty
uncleVinh
Post Reply