Buổi sáng mùa Xuân...

Làm đẹp Diễn Đàn Kỹ Thuật

Moderator: HungNguyen

Post Reply
User avatar
phuonghoang
Posts: 248
Joined: 16 Sep 06, Sat, 12:25 pm
Location: Dallas, TX

Buổi sáng mùa Xuân...

Post by phuonghoang »

BUỔI SÁNG MÙA XUÂN...
(Phượng Hoàng)


... không có những tia nắng ấm dịu của sớm mai. Bầu trời loang lổ những đám mây xám như sắp có mưa lớn. Gió mơn man trên ngọn cây lê hoa trắng, tàn cây hình bầu dục, trông giống như một quả trứng khổng lồ. Khí hậu mát mẻ, đường vắng người qua lại, Nhu mang ly cà phê và sách ra ngoài hiên trước, ngồi ở xích đu. Hàng rào sân trước được che kín bằng những bụi cây có trái đỏ. Mèo vàng chậm rãi bước lại gần, nằm yên ở ghế bên cạnh. Nhu khẽ vuốt đầu, mắt mèo lim dim. Chó con chạy tung tăng, có lúc chụm bốn chân, phi thật nhanh vòng quanh sân, thân hình nhấc bổng lên cao, 2 tai lớn bay ngược về phía sau, trông giống một chú thỏ ngộ nghĩnh. Con sóc nhỏ quen thuộc chạy vụt qua rồi chuyền mình lên cây cổ thụ. Bầy chim sẻ ca vang như kêu gọi những giọt nắng cùng đến nhảy múa.

Nhiều đọt lá non đỏ tía đã ra đầy trên những cành khô. Mỗi năm nhìn thấy cành xơ xác Nhu cứ lo cây sẽ chết. Sau này nàng biết rằng cây chỉ ngủ một giấc dài suốt mùa Đông rồi khi mùa Xuân tới, lại vươn mình thức dậy đơm hoa, trổ lá khoe sắc thắm. Chậu hoa hồng nhỏ có những nụ xinh xắn đang nở rộ. Bụi hồng lớn đầy hoa màu đỏ cam tỏa mùi thơm khắp không gian chung quanh Nhu. Những năm gần đây Nhu mới thực sự để ý và cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên, mầu sắc hài hòa của vạn vật, mùi thơm của gỗ và hoa, lá. Nàng nâng ly cà- phê lên môi, nhấp vài ngụm nhỏ, vị thơm của cà phê làm cho đầu óc nàng trở nên tỉnh táo. Nàng có ý định đọc một quyển sách mới. Vẫn còn một số e-mail cần viết và trả lời, một bài văn còn dở dang, vài bài thơ chưa có đoạn kết, và công thức món ăn mới muốn nấu thử.

Vài tia nắng yếu ớt xuất hiện rồi biến mất. Mặt trời cố lách ra khỏi đám mây mù nhưng chẳng bao lâu lại bị che khuất. Gió nổi lên từng cơn, làm cho lá của các cây cổ thụ bị giao động, ngả nghiêng theo chiều gió.

Chó con chạy tới gần Nhu, miệng ngậm trái banh, hai chân trước chồm lên ghế, đôi mắt tròn mở to có ý đòi chơi. Nàng lấy banh rồi ném ra góc sân, chú vội vàng chạy đi tìm và mang trở lại cho Nhu. Lần này chú ghé sát đầu vào mèo, tỏ vẻ thân thiện, muốn đùa giỡn. Mèo kêu meo meo ra ý khó chịu. Chó lấy một chân trước quơ vào mặt mèo, nhưng mèo nhe nanh càu nhàu. Nhu đẩy nhẹ chó sang một bên. Chú rên rỉ có vẻ bất mãn lắm. Chó em tuy nhỏ tuổi hơn mèo anh nhưng lớn hơn gần gấp ba, thỉnh thoảng nó dùng xác lớn để uy hiếp mèo nếu hai bên có chuyện gay go. Nhu đã kể chuyện về chó và mèo với người bạn thân của nàng, cả hai cùng cười rũ rồi bạn nàng nói: "Nếu Nhu không có kỷ luật với nó, thì nó sẽ hư đấy!”

Lắm khi nàng cũng bực mình vì cái bản năng hăm hở phá phách của chó, nhưng lại thương cái điệu bộ ngây ngô, đầu nghiêng qua bên phải rồi bên trái, mắt tròn xoe mở lớn mỗi khi không hiểu điều gì. Có lúc nó cố tình ngoạm một chiếc giầy rồi đưa tới trước mặt, mắt liếc nhìn để thăm dò phản ứng của nàng, và khi thấy nàng đuổi theo dành lại thì nó rất thích thú vì đã kéo được nàng vào trò chơi. Khi nàng dằng co chiếc giầy, nó gầm gừ như muốn cãi nhau với nàng, nhưng không cắn lại và cuối cùng phải chịu thua trả lại giầy.

Mèo sống lặng lẽ hơn, thường nằm im lìm một mình trong phòng vắng, để không bị chó em quấy rầy, hai chân trước ôm lấy đầu ngủ vùi. Nếu vô tình bắt gặp thì Nhu lại cúi xuống, gỡ chân mèo ra khỏi đầu cho nó được thoải mái hơn. Đôi khi, có lẽ mèo cảm thấy buồn, nhẹ nhàng bước vào phòng làm việc của nàng, nhưng vẫn ngồi yên lặng ở góc phòng, vì không muốn đến gần chó em đang nằm dưới chân Nhu. Những lúc đó Nhu cảm thấy vui vô cùng, nàng có cảm tưởng chúng muốn quây quần gần gũi với nàng. Tuy không thể đối thoại, nhưng nàng cho đó là cách bày tỏ sự thân mật của loài vật đối với chủ. Ngược lại, nàng xem chó và mèo như hai đứa trẻ mồ côi cần được âu yếm, săn sóc.

Đã có những giọt mưa bay lất phất. Không khí ẩm ướt và cỏ xanh ướt đẫm. Nhu đứng dậy đi gần ra phía ngoài hiên để hứng những giọt mưa nhỏ hắt lên mặt. Khi còn nhỏ Nhu thích gió lộng làm tung bay mọi thứ trên đường, thích trời mưa gió hơn một ngày nắng đẹp. Nhưng từ khi phải trải qua nhiều mùa Đông giá buốt, nàng đã thực sự mong mỏi nắng ấm.

Ngoài đường lác đác có bóng người và xe đi ngang. Tới lúc Nhu phải rời cái không khí yên tĩnh khiến nàng cảm thấy dễ chịu, và nhịp đưa nhẹ của xích đu cho nàng một cảm giác lâng lâng khó tả. Nhu đứng dậy, mở cửa gọi chó, mèo vào nhà.

Một ngày mới lại bắt đầu, dẫu vui hay buồn, đẹp trời hay giông bão. Đời sống vẫn tiếp nối khi bình thản, lúc sóng gió, và hôm nay sẽ là quá khứ của ngày mai. Những điều nàng mong ước trong quá khứ đã tới, những điều mong ước trong hiện tại rồi sẽ đến, nhưng không biết bao giờ, hay chỉ đến khi nàng không còn cảm thấy đó là điều cần thiết nữa.

Ngoài kia tiếng sấm rền vọng lại, chớp lóe sáng, sau đó là tiếng mưa rơi ào ạt trên ngói. Mùa Xuân nơi đây không hẳn chỉ có những ngày nắng đẹp, mà xen lẫn cả mùa bão lốc, như những vui buồn thay đổi của đời người.
phuonghoang
Post Reply