Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Làm dáng Diễn Đàn Kỹ Thuật

Moderator: Nguyen Sau

Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

Nguyễn Tấn Dũng Tự Truyện
Phan Huy (Dân Làm Báo) ghi lại

Sáu mươi năm nay ta chưa hề sống
Mà chính là đảng đã sống thay ta
Thân xác này cựa quậy tựa thây ma
Tay múa máy, miệng ba hoa đồng bóng.

Ta bị hớp hồn lúc nào chẳng biết
Con quỷ nào đỏ chót máu nhân dân
Đeo bùa ma liềm búa hái tử thần
Nhập vào ta ngay từ thời niên thiếu.

Ta đã nói những gì ta chẳng hiểu
"Chủ nghĩa Mác Lê Nin, thế giới đại đồng
Bác vĩ đại và đảng vô sản tiền phong"
Ta lải nhải như là con chim vẹt.

Ta đã giết mà không hề thắc mắc
Thắc mắc làm gì đảng đã nghỉ thay ta:
"Dân Miền Nam là một lũ nguỵ tà"
Ta đâm chém điên cuồng như cái máy.

Ta cướp bóc và không ngừng phá hoại
Cả quê hương giờ hoá bãi tha ma
Ta vẫn say vàng bạc với đô la
Vẫn chiếm đất đoạt nhà dân khốn khổ.

Ta may mắn hanh thông đường hoạn lộ
Du kích làng lên lãnh chúa miền nam
Y tá vườn lên trị quốc an dân
Tướng cướp rừng xanh giờ kinh bang tế thế.

Ta có một đám đàn em thân tín
Phò trợ ta cùng hưởng bã vinh hoa
Chia chác tài nguyên của cải quốc gia
Hoạn nạn cùng chia, phúc lộc cùng hưởng.

Phụ thân ta trước theo hầu hoàng thượng
Nên bây giờ ta hưởng phước ông cha
Dù con rơi con rớt cũng hơn là
Thằng Trọng thằng Sang con nhà bần cố.

Đứa con gái cưng cứng đầu cứng cổ
Ưng thằng chồng cốt nguỵ khiến ta lo
Cũng may là thằng rễ quý mặt mo
Ta mua chuộc bằng tiền tài danh vọng.

Ta chỉ ngán lũ dân đen làm loạn
Cứ mỗi ngày một liều lĩnh ngông càn
Ta đàn áp bằng du đảng công an
Và nếu cần ta xài luôn bộ đội.

Ta chỉ sợ bọn quan thầy bốn tốt
Lừa phỉnh ta mà ủng hộ thằng Sang
Nên ta đi dây hát xiệc giữa hai hàng
Nị hảo, hâu a dù *, ta tuỳ cơ ứng biến.

* How are you
User avatar
Nguyen Sau
Posts: 25
Joined: 14 Dec 05, Wed, 11:35 pm
Location: CN6, CA, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Nguyen Sau »

Bài thơ của một cựu cán binh VC ...

Xin Lỗi 30 Tháng Tư!

Thời trai trẻ, gác bút nghiên, gác mọi ước mơ lên đường ... "đánh Mỹ!"
Cây súng trên vai, máu đỏ trong tim!
Mụ lí trí! Hùng hục vượt Trường Sơn.
Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh!
Mẹ còng lưng vắt kiệt sức, mỏi mòn, thao thức đợi con về!
"Ba mươi tháng Tư" : Bên Thắng cuộc, hả hê!!!
Con trở thành kẻ "kiêu binh!" trong đoàn "quân Giải phóng!"
Nhưng! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng!
Không hiểu mình đi Giải phóng cho ai???
Chỗm trệ trên cao, toàn những kẻ bất tài!
Đáy xã hội, nhiều "dân oan!" mất đất.
Những nghịch lý, tai ương...chồng chất!
Khoảng cách "sang, hèn" cứ rộng mãi ra.
Người ở "quê" không còn tha thiết với "ao nhà".
Tràn vào Miền Nam "ngoạ, chiếm, xâm canh...từ núi, rừng, chợ búa, thị thành, lầu cao, gác tía ....!"
Ngay như nhà ta thôi!
Chỉ có mình tôi "gọi là : góp công giải phóng".
Chẳng tước quan gì! Mà cũng cả xóm kéo vào.
Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào ...
Thậm Chí có cả lừa gạt, bảo kê, hút chích, đĩ điếm, bụi đời...
Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người "ngoài ấy".
Còn đố ai tìm thấy bóng dáng người "miền trỏng!" hiện diện trên quê hương mình đấy?
Nhà cửa, ruộng vườn ngoài ấy họ bỏ hoang ???
Quê Hương tôi, tên thật đẹp (làng Vàng).
Cũng có đình, chùa, bờ xôi, ruộng mật!
Không hiểu vì sao nhiều người "bỏ tất ?" để vào Nam chen lấn, đua đòi?
Riêng tôi
Đã hơn sáu mươi năm, đang ở cuối cuộc đời .
Vẫn cháy bỏng! Muốn được về nơi mình "chôn nhau, cất rốn!"
Đã mấy năm nay, tôi đã làm kẻ "chạy trốn!"
Trốn khỏi "sai lầm !" những năm, tháng ...đã đi qua!
Trở về quê hương, cất lại một nếp nhà!
Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa, và "Hoài niệm!" thuở ấu thơ ....
Bỗng choàng tỉnh! Đôi khi tìm thấy mình trong đó.
Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang! Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi gió ...
Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam!
Xin lỗi ! "tháng Tư!"
Xin lỗi ! Miền Nam, những việc tôi đã làm!
Xin lỗi tất cả!
Cả những người "bên thua cuộc!"
Biết sao được !
Mọi người chúng ta sinh ra, đâu có thể chọn được thời cuộc
Nhưng : Lẽ đời, Đen, trắng phải phân minh!
Xin lỗi! "Tháng Tư!"
Hãy tha thứ cho mình! Rất chân thành, chứ không phải lời giả dối.
BÌNH-NGỌC
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BỐN
(GIẶC ĐÃ VÔ NHÀ)

Ngô Minh Hằng

Trước thực thể Việt Cộng bán từng phần đất nước VN cho Tàu cộng và viễn ảnh nô lệ giặc Tàu trong tương lai không xa lắm, bài thơ là lời giục giã, nhắn gởi đồng bào Việt Nam, mọi lứa tuổi, mọi giai tầng quốc nội và hải ngoại, người trong đứng lên kẻ ngoài hỗ trợ để cùng lật đổ tập đoàn tư bản đỏ, bán nước, giết dân, lấy về từng tấc đất mà ông cha dựng xây bằng xương máu. Giờ lịch sử đã điểm, tổ quốc đang lâm nguy, xin tất cả con dân VN hãy ngoan cường cùng nhau làm bổn phận mình, đáp lời sông núi mà núi sông đã bao năm thất thanh kêu gọi... Nhờ các bạn phổ biến đến bằng hữu của các bạn giúp cho.

Đất nước Việt Nam sắp mất cho Tàu
Do Việt cộng hiến dâng và đổi chác
Tổ quốc lâm nguy chờ ta cứu nạn
Hỡi đồng bào! đuốc lửa thắp lên thôi !!! ...

Tàu giết ngư dân, Tàu chiếm biển khơi
Đảng cúi mặt, đớn hèn, không phản đối
Nhưng với dân đảng hung tàn phách lối
Xiết cổ, cưỡi đầu, khủng bố, gian manh

Để được giàu sang đảng cướp dân lành
Cướp đất, cướp nhà, cướp tiền, cướp mạng
Gần thế kỷ, đảng gian tham tàn ác
Dân biểu tình, kiện cáo chỉ hoài công

Ai xót xa đi đòi lại ruộng đồng
Đòi xóm ngõ, đòi thôn làng, nhà đất
Đòi lại cuộc đời hiền lương chơn chất
Đều bị tù đầy, vu tội, giết oan

Ta nắm tay nào... dân tộc Việt Nam ...
Dù lấy máu để viết thành hùng sử !
Dù cho đảng là sài lang, thú dữ
Là qủi là ma, chẳng phải là người

Ta cũng phải làm bổn phận ta thôi
Không để đảng coi ta như loài vật
Máu thịt ông cha trong từng mạch đất
Thì đảng kia không được bán dâng Tàu !

Ta đứng lên rồi bốn biển năm châu
Thấy việc phải sẽ tiếp tay, góp sức
Nếu sợ chết cúi đầu im, chịu nhục
Có người ngoài tốt bụng cứu ta sao ?!

Đảng bây giờ như trái chín cành cao
Một cơn gió là trái kia sẽ rụng
Hãy là gió ... hỡi ba miền ... gió lộng...
Cuốn phăng đi ác độc cứu nguy đời

Lòng dân bây giờ như sóng biển khơi
Sóng sẽ đắm những con tàu sai hướng
Gần thế kỷ dài đảng gây nghiệp chướng
Nay chỉ là nhân quả trả vay thôi !

Nào, hãy vùng lên tám chục triệu người
Cho đảng biết dân không còn sợ đảng
Đảng tàn bạo, ta phải làm cách mạng
Đòi công bằng, hạnh phúc của đời ta ..

Hỡi những ai phục vụ đảng gian tà
Mà lầm lẫn tưởng rằng mình yêu nước
Một dạ trung thành với loài bạo ngược
Hy sinh mình giúp đảng cướp miền Nam

Cướp miền Nam rồi đảng bán giang san
Xem dân chúng như những tên thù địch
Đảng dùng công an, đảng dùng người lính
Bảo vệ đảng quyền, khủng bố dân đen

Quân đội ơi, các anh nghĩ mà xem
Đã có bao người như chanh hết nước ?
Hãy quay súng mà dẹp bày phản quốc
Bọn giết dân lành, bán đất ông cha

Hỡi những người đắm đuối bả vinh hoa
Đang mông muội quên nỗi hờn vong quốc
Hãy tỉnh thức góp tay vào đại cuộc
Cho đời sống mình ý nghĩa thanh cao

Nếu chết đi, thì hãy chết tự hào
Mà có sống cũng không là sống nhục
Để oanh liệt, để vẻ vang nòi giống
Vì nước ta, ta giữ đuợc chủ quyền !

Hỡi những người mang dòng máu Rồng Tiên
Nhưng lầm lạc bán linh hồn cho giặc
Tiếp tay cộng làm những điều phản trắc
Nói những lời vô đạo nghĩa nhân luân

Đừng mộng du, tỉnh nhé để dừng chân
Để nhận rõ đâu là đường chánh đạo
Chớ như vẹm mà tuyên truyền dối láo
Kẻo phạm vào điều vọng ngữ ngoa ngôn

Đất nước chúng ta đã quá đau buồn
Không cần nữa những bới lông tìm vết
Bắn vào nhau hoặc giết người đã chết
Đó chính là nghị quyết cộng đưa ra

Dùng công tâm mà nhận định gian tà
Đất nước đang cần anh hùng hào kiệt
Này bụi tre ngà, này gương dũng liệt
Này ngựa thần, kiếm báu vẫn chờ ai

Tổ quốc lâm nguy và chẳng còn dài
Không cứu kịp sẽ vào tay Tàu cộng
Thì lúc đó sẽ nhục nhằn mà sống
Sống tủi, sống hèn, sống kiếp vong nô

Thôi, hãy cùng nhau cứu lấy cơ đồ
Bỏ qua tất những bất bình dị biệt
Bọn bán nước ta phải trừ, phải diệt
Để lũ cộng Tàu mất chỗ dung thân

Để những bán mua ký kết bất nhân
Vô giá trị với toàn dân nước Việt
Tàu phải về Tàu, cút cho bằng hết
Như thuở nào Hưng Đạo phá quân Nguyên

Như thuở nào Nguyễn Huệ đã chinh yên
Chục vạn quân Thanh không còn mảnh giáp
Như nữ anh hùng lưỡi gươm Trưng Trắc
Đã ướp trang sử Việt lẫy lừng hương

Ta phải đứng lên, oanh liệt, quật cường
Nếu không muốn đảng đem ta mà nướng
Nếu không muốn ngày mai rồi Bắc thuộc
Thì mau lên, đứng dậy, cứu sơn hà !

Ta cứu sơn hà là cứu chính ta
Cứu con cháu ra khỏi đời nô lệ
Nhanh lên nhé kẻo đau lòng dâu bể
Đảng bất nhân đang rước giặc vô nhà ....


Ngô Minh Hằng
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

Tôi đã đọc vài lần rồi nhưng một lần nữa cũng không dư.

Một bài thơ không tựa,
Phạm Đức Nhì

Tự do như muối
Hạnh phúc như đường
Khi còn đang ăn đủ miếng ngọt miếng ngon
Khó thấy giá trị của hạt đường hạt muối


tôi sống ở miền nam
nhìn dòng đời trôi nổi
nở lại tàn
bao nhiêu mùa hoa
hai nền Cộng Hòa
một cuộc chiến tranh dài đẫm máu
tôi đã dốc lòng chiến đấu
bảo vệ tự do
dưới lá cờ
nền vàng ba sọc đỏ

tiếc thay trong đội ngũ
chúng tôi có ít những Ngô Quang Trưởng , Nguyễn Khoa Nam
mà lại khá nhiều Nguyễn Vĩnh Nghi, Nguyễn Văn Toàn
nên lính mất niềm tin
dân chán nản
những kẻ có lòng
lắc đầu ngao ngán
rồi nước Mỹ đồng minh, xưa là bạn
nay trở mặt lọc lừa
quên lời hứa năm xưa
bỏ mặc “ tiền đồn của thế giới tự do “
thất thủ

kẻ thù đưa tôi lưu đày biệt xứ
rồi khua chiêng gióng trống ăn mừng
đám trí thức, sinh viên, học sinh
xưa trốn vô bưng
mơ một thiên đường trên trái đất
nay ngồi trên khán đài nghếch mặt
“ Thiên đường đang ở trong tầm tay “
Má Hai
xưa đào hầm nuôi cán bộ
nay hớn hở
“ Tụi nó dzià mình chắc có tương lai “
bà Tám con chết trận Đồng Xoài
hãnh diện lãnh bằng gia đình liệt sĩ
những nhà văn, nhà thơ, xưa chống “ cuộc chiến tranh phi lý “
(đâm sau lưng người lính Cộng Hòa )
nay chìa bút ra
xin viết bài ngợi ca chế độ mới
đám thanh niên xưa trốn chui trốn nhủi
ở hậu phương
xanh mặt khi nghe nhắc tới chiến trường
nay tự nhận đã yêu thầm cách mạng
những người dân bình thường
xưa gặp lính khi ghét khi thương
lúc buồn ngồi chửi đổng
“ Tao chửi cả thằng Tổng Thống
xá gì lính tráng tụi bay “
nay cũng ngập ngừng vỗ tay
nhưng mắt nhìn quanh lấm lét
họ chưa có câu trả lời dứt khoát
muốn đợi một thời gian

sau vài năm
cuộc hôn nhân qua tuần trăng mật
đã đầy nước mắt
và những tiếng nấc nghẹn ngào
đám trí thức vô bưng năm nào
tức giận thấy mình bị bội phản
buông lời phản kháng
kẻ vô khám Chí Hòa
người bị quản thúc tại gia
đưổi gà cho vợ
thiên đường ước mơ sụp đổ

má Hai
đã quen dần với bo bo, với sắn với khoai
như người dân miền Bắc
những cán bộ xưa má nuôi trong hầm bí mật
đã ra lệnh bắt má mấy lần
má không đủ ăn
lấy đâu đóng thuế

bà Tám ôm tấm bằng Gia Đình Liệt Sĩ
bụng đói meo
làng trên xóm dưới ai cũng nghèo
tình người hiếm hơn hồi đó
bà ra mộ con ngồi nhổ cỏ
khóc thầm

những văn nhân
một thời phản chiến
“ ngộ biến tòng quyền “
cố bẻ cong ngòi bút
nhưng với văn thơ, với nhạc
quen phóng túng tự do
sao chịu nổi gông xiềng
lại tiếc những ngày trời rộng thênh thang
múa bút


đám thanh niên hèn, khoác lác
tưởng được chế độ mới tin dùng
bị đi lao động quốc phòng
thanh niên xung phong
làm việc không công nơi rừng sâu nước độc
cháy da vàng mắt đói lòng

những người dân
xưa chửi vung chửi vít
nay im thin thít
chẳng dám hé môi
một số kẻ lỡ lời
bị đi “ tù không án “
khi cán bộ xưng tụng bác Hồ, ca ngợi Đảng
họ cao giọng hoan hô
vỗ tay thật to
nhưng bụng thầm ao ước được sống lại những ngày xưa cũ

sau ba mươi tháng tư, đớn đau tủi hổ
là gia đình người lính Cộng Hòa
kẻ bị cướp nhà
người bị cướp đất
con bị đuổi học
vợ mất sở làm
chồng đi tù biệt tăm
đi họp, cán bộ Cộng Sản mỉa mai nhiếc móc
ra đường bị lườm dọc nguýt ngang

đến khi ruộng vô tập đoàn
gạo vải sữa đường bán theo tiêu chuẩn
nhà máy công ty hãng xưởng
trờ thành quốc doanh
công an khu vực đầy quyền hành
thực thi chính sách nhân hộ khẩu
người dân chịu đời không thấu
mà chẳng dám than vãn kêu ca
bấy giờ gia đình người lính Cộng Hòa
mới nhận được những tia nhìn thiện cảm
nghĩ đến con, đến chồng, đến cha
trong nhà tù Cộng Sản
họ hãnh diện ngẩng đầu

hôm nay giữa trời cao
được thấy lá cờ vàng ba sọc đỏ
phất phới bay trong gió
tôi muốn khóc thật to
tôi muốn hét lên
“Đây hạnh phúc ! Đây tự do ! “
Mà thuở nào tôi đã buông tay đánh mất
để phải chôn tháng năm tươi đẹp nhất
của cuộc đời
trong các trại tù rải rác khắp nơi
trên đất nước
họ hàng tôi, đồng bào tôi
những ai không đi được
mấy chục năm trường
gánh chịu đau thương
uất hận tủi hờn
nhìn quê hương tan nát
mẹ Việt Nam ơi ! Những đứa con lưu lạc
đã nhận rõ lỗi lầm
đang đấu tranh âm thầm
cho một ngày quang phục

sẽ còn nhiều khó nhọc
để dành lại giang san
từ tay bọn Cộng Sản tham tàn
nhưng kìa ! Phất phới bay trong gió
vẫn như ngày nào
lá cờ vàng ba sọc đỏ
mà sao hôm nay chính nghĩa sáng ngời
chẳng cần một lời luận bàn lý giải

tôi đứng lặng nhìn, lòng khoan khoái
lá cờ vẫn còn đây
thì quê hương ơi ! Sẽ có một ngày.

Viết tại San Leon sau một lần dự lễ dựng
kỳ đài tại Houston .

Phạm Đức Nhì
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

Hình ảnh lũ lụt gây ám ảnh mạnh đến nỗi ngồi tại Sài Gòn hay một thành phố nào khác chứng kiến những ăn chơi phù phiếm, những phung phí gần như tội ác, nhà thơ Nguyên Thạch cảm nhận gần như trọn vẹn khung cảnh trái ngược nhau đến não lòng ấy và viết lên bài Tôi đã thấy, một chứng nhân, một tấm kính chiếu yêu soi rọi sự vô cảm của một hạng người:

Tôi Đã Thấy

Tôi đã thấy những bàn tay gầy yếu
của em thơ và của những cụ già
ngón run run vạch mái lá thò ra
xin trợ giúp những phần quà mì gói.

Tôi chứng kiến... những bà mẹ mang bầu, bụng đói
lặp cặp lạnh run trong tiếng nói vô thần
Tôi đã làm những gì có thể làm để chia sẻ với người dân
tình hải ngoại... mối ân cần, xa vạn dặm.

Lũ tràn về miền Trung
gây tang thương lắm
lũ hoành hành
lũ ngập cả trời quê.
Lũ chặn tương lai
lũ chắn cả lối về...
Lũ vô cảm mãi mê trong tham vọng.

Tôi đã thấy cũng như tôi đã sống
kiếp nhọc nhằn vô vọng của dân đen
lối tương lai như ngõ tối không đèn
đường nô bộc, dần quen đời trâu ngựa!.

Tôi cũng thấy, nơi thị thành, quán bar, nhà chứa
những thằng tham quan
những đứa lộng hành
bày vẽ cuộc chơi... gái trẻ lầu xanh
còn trẻ lắm, học hành chưa hết lớp.

Khách sạn bốn năm sao, rượu bia choáng ngợp
chúng thi nhau vung vãi đổ trên đầu
đèn phố rực chưng
mờ dấu những vùng sâu
miền Trung đó đục ngầu con nước cuộn.

Biến cố tai ương chỉ dân nghèo đùm bọc
chắt chiu san sẻ từng nắm thóc cọng rau
trong khi những thằng quan thì xe xanh, xe đỏ, gái đẹp... kín rào
lộng lẫy biệt thư
mặc niềm đau đồng loại.

Tôi đã thấy cùng muôn ngàn điều muốn nói
đời lang thang, dân đói cả ba miền
uống máu của dân, quan các cấp sống như tiên
vàng thành khối gởi tiền ra ngoại quốc.

Dòng đời trôi, dân nghèo lê chân đất
bọn nhà quan thì no giấc chăn lành
lũ tràn về cuốn thóc lúa lẫn chòi tranh
Việt Nam hỡi
Trời hành thêm oan nghiệt.

Nguyên Thạch
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

Cơn Hồng Thuỷ
PhanHuy

Cơn hồng thuỷ từ phương trời Xô Viết
Bổng lan tràn kéo đến ngập dân tôi
Do một tên đầu sỏ đảng tôi đòi
Sang rước giặc về tôn thờ chủ nghĩa.

Cơn hồng thuỷ thật kinh hồn khiếp vía
Cả một trời tổ quốc ngập binh đao
Ngót trăm năm đảng cướp giặc cờ đào
Theo sóng đỏ vung búa liềm chém giết.

Cơn hồng thuỷ từ lâu rồi đã hết
Khi quan thầy Xô viết chết phanh thây
Khi Lê nin bạo chúa phải lưu đày
Nhưng dư đảng vẫn còn trên đất Việt.

Cơn hồng thuỷ vẫn còn kia, gớm ghiếc
Trong nhà mồ tên bán nước buôn dân
Trên thây ma hộ mạng đảng hung tàn
Nằm nham nhở như lời nguyền của quỷ.

Cơn hồng thuỷ vẫn còn kia, đảng trị
Trong bầy sâu nhung nhúc vẹm hôi tanh
Đang cam tâm bán nước để cầu vinh
Đang trơ trẽn đòi ngàn năm ô nhục.

Cơn hồng thuỷ, ôi thật là vô phúc!
Cho tiền đồ dân tộc giống Rồng Tiên
Khi năm châu đã thoát khỏi gông xiềng
Riêng dân Việt vẫn triền miên giấc ngủ,

http://fdfvn.wordpress.com
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by uncle_vinh »

Mời đọc bài thơ của ông Thái bá Tân nhân sự việc ký giả Nguyển đắc Kiên bị đuổi việc vì phê phán tổng bí thư đảng Nguyển phú Trọng

Tôi không biết ông Thiệu,
Yêu mến lại càng không,

Nhưng buộc phải thừa nhận
Một thực tế đau lòng,

Rằng ông ấy nói đúng,
Thời còn ở Miền Nam:
“Đừng nghe cộng sản nói.
Hãy xem cộng sản làm!”

Tôi sống ở Miền Bắc
Sáu mươi lăm năm nay,
Và buộc phải thừa nhận
Một thực tế thế này:

Rằng ta, đảng, chính phủ,
Thường hay nói một đàng
Mà lại làm một nẻo.
Nhiều khi không đàng hoàng.

Đảng, chính phủ luôn nói,
Mà nói hay, nói nhiều,
Rằng sẵn sàng chấp nhận
Những ý kiến trái chiều.

Vậy mà một nhà báo,
Nói ý kiến của mình,
Nói đàng hoàng, chững chạc,
Có lý và có tình,

Liền bị buộc thôi việc.
Ai cũng hiểu vì sao.
Không khéo lại tù tội.
Như thế là thế nào?

Như thế là các vị
Mặc nhiên thừa nhận mình
Không làm như đã nói,
Gây bức xúc dân tình.

Là một người yêu nước
Là công dân Việt Nam,
Tôi mong đảng đã nói,
Là nhất thiết phải làm.

Vì đó là danh dự,
Niềm tin và tương lai.
Hãy chứng minh ông Thiệu
Nói như thế là sai.


Tôi không biết ông Trọng,
Yêu mến lại càng không,

Nhưng là chỗ người lớn,
Tôi thành thật khuyên ông

Rút cái giấy sa thải
Một nhà báo công minh.
Phần ông, nếu phục thiện,
Cũng nên xem lại mình.

Tôi nhận hưu nhà nước
Cũng đã mấy năm nay.
Hy vọng còn được nhận
Sau bài thơ ngắn này.

Đảng lãnh đạo sáng suốt,
Lịch sử thì vẻ vang,
Dân anh hùng, vĩ đại,
Biển bạc và rừng vàng.

Thế mà ta, thật tội,
Chẳng dám mơ cao xa
Thành bác Mỹ, bác Nhật
Bác EU, bác Nga.

Cái dân ta mơ ước,
Ngẫm mà thấy đau lòng,
Mơ được như Miến Điện,
Mà rồi cũng chẳng xong.

Tội mấy bác lãnh đạo,
Nói gì cũng toàn sai,
Bị dân tình la ó,
Nhiều lúc đến khôi hài.

Là vì danh không chính,
Ngôn không thuận được đâu.
Cố mấy cũng không đúng,
Khi đã sai từ đầu
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by uncle_vinh »

Bài thơ đầy nước mắt của một cô gái đang sống dật dờ tại thị xã Cần Thơ:

Lúc mà các bác chưa có vô đây
Cháu chưa có mặt trên đất nước này
Má cháu còn đi đến trường mỗi sáng
Đúng tuổi trăng tròn, đôi má hây hây.

Kể từ sau ngày các bác vô đây
Ông Ngoại bỗng nhiên bị bắt, tù đày
Bà Ngoại nhớ chồng rưng rưng mỗi tối
Má cháu ưu sầu đánh mất thơ ngây.

Hai năm sau ngày các bác vô đây
Một sáng mùa Đông sương trắng giăng đầy
Các bác đến nhà, lưng đeo súng đạn
Bắt Má đi làm thủy lợi miền Tây.

Một tháng đi làm thủy lợi miền Tây
Má về ốm o, thân xác hao gầy
Má ôm Ngoại khóc, thì thầm kể lể:
Cán bộ hiếp con, có lúc cả bầy!

Rồi cháu ra đời không Ba, có Má
Ngoại vừa nằm xuống nên Má trắng tay
Bán buôn tảo tần Má nuôi cháu lớn
Dù không biết rằng Ba cháu là ai!

Mười tám năm sau ngày bác vô đây
Tài sản, cửa nhà không cánh mà bay
Má cháu qua đời sau cơn bạo bệnh
Còn gì bán nữa? – Ngoài thân cháu đây?

Gần hai mươi năm sau ngày bác vô
Cháu mười sáu tuổi thân xác héo khô
Vậy mà phải bán, lấy tiền mua gạo
Tính ra sáng chiều – chỉ khoảng một tô!


Nguyễn Thành Bửu


Ever Since You Came
(Translated by Anne)
(Note: "You " means Ho Chi Minh)

Before you guys arrived in here
I was not even born yet
Mom walked to school each morning
Rosy cheeks, a sweet sixteen

After you came, suddenly one day
Grandpa was persecuted and imprisoned
Every night Grandma shed mournful tears
Mom felt sullen -- her innocence was lost

Two years passed from the day you came
On a wintry morning which shrouded in mist
Armed with guns, you came knocking at our door
And whisked Mom away to a labor camp

After one month, Mom returned home
Nothing but skin and bones
Embracing Grandma, she wept:
They raped me, Ma, gang-raped and all!

And so I was born, a fatherless child
Grandma passed away, leaving Mom penniless
Mom scraped a living to support me
Dad was all the while anybody's guess!

Eighteen years after you came
We went totally broke
Mom died of a terminal illness
Now then, what's left but my own body to trade?

Almost twenty years after you came
At sixteen, my body withered -- hardly a dish
I toiled from dawn to dusk
In return just for a loaf of bread!
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

Hãy Chụp (ảnh) Giùm Tôi ...

Đừng khoe tôi, hỡi người bạn tài hoa,
Những tấm ảnh mang ra từ địa ngục,
Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc,
Dù bao người vẫn tủi nhục xót xa.

Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,
Mà bạn nghĩ đang trên đà “đổi mới”,
Những thành thị xưa hiền như bông bưởi,
Nay bỗng dưng rã rượi nét giang hồ.

Đừng khoe tôi những cảnh tượng xô bồ,
Những trụy lạc giờ vô phương cứu chữa.
Đất nước đã từ lâu không khói lửa,
Sao rạc rài hơn cả thuở chiến chinh.

Đừng khoe tôi những yến tiệc linh đình,
Những phố xá ngập phồn vinh giả tạo,
Nơi thiểu số tung tiền như xác pháo,
Khi dân nghèo không muỗng cháo cầm hơi.

Đừng khoe tôi cảnh tụ họp ăn chơi,
Của những kẻ đã một thời chui nhủi,
Bỏ tất cả, trong đêm dài thui thủi,
Ngược xuôi tìm đường xăm xúi vượt biên.

Đừng khoe tôi những con phố “bưng biền”,
Những quảng cáo, những mặt tiền nham nhở,
Những khách sạn ánh đèn màu rực rỡ,
Trơ trẽn bày, dụ dỗ khách phương xa.

Đừng khoe tôi chốn thờ phượng nguy nga,
Những dinh thự xa hoa nằm choán ngõ,
Những màu sắc lam, vàng, đen, tím, đỏ,
Đang uốn mình theo gió đón hương bay.

Đừng khoe tôi ảnh Hà Nội hôm nay,
Thành phố đã chết từ ngày tháng đó,
Khi bị ép khoác lên màu cờ đỏ,
Khi triệu người phải trốn bỏ vô Nam.

Đừng khoe tôi những cảnh tượng giàu sang,
Đã được bạn tóm càn vô ống kính,
Những hình ảnh mà kẻ thù toan tính,
Muốn tung ra để cố phỉnh gạt người.

o O o

Bạn thân ơi, sao không chụp giùm tôi,
Nỗi thống khổ của triệu người dân Việt,
Nửa thế kỷ trong ngục tù rên xiết,
Oán hờn kia dẫu chết chẳng hề tan.

Chụp giùm tôi đàn thiếu nữ Việt nam,
Thân trần trụi xếp hàng chờ được lựa,
Hay bầy trẻ mặt chưa phai mùi sữa,
Bị bán làm nô lệ ở phương xa.

Chụp giùm tôi đôi mắt mẹ, mắt cha,
Mà suối lệ chỉ còn là máu đỏ,
Khóc con cháu ra đi từ năm đó,
Biển dập vùi, đà tách ngõ u minh.

Chụp giùm tôi số phận những thương binh,
Đã vì nước quên mình trên chiến trận,
Mà giờ đây ôm hận,
Tấm thân tàn lận đận giữa phong ba.

Chụp giùm tôi hình ảnh những cụ già,
Bọn đầu nậu gom ra đường hành khất,
Để đêm đến, nộp hết tiền góp nhặt,
Đổi chén cơm dầm nước mắt nuôi thân.

Chụp giùm tôi xác chết những ngư dân,
Bị Tàu giết bao lần trên biển rộng,
Hay những chiếc quan tài chưa kịp đóng,
Chở cha, anh lao động Mã Lai về.

Chụp giùm tôi thảm cảnh những dân quê,
Chịu đánh đập chán chê dù vô tội,
Hay cảnh những anh hùng không uốn gối,
Gánh đọa đày trong ngục tối bao la.

Chụp giùm tôi mốc biên giới Việt Hoa,
Lấn vào đất của ông cha để lại,
Hay lãnh thổ cao nguyên còn hoang dại,
Lũ sài lang hèn nhát lạy dâng Tàu.

Chụp giùm tôi những nghĩa địa buồn đau,
Chúng tàn phá, chẳng còn đâu bia mộ.
Kẻ sống sót đã đành cam chịu khổ,
Người chết sao cũng khốn khó trăm đường.

o O o

Hãy chụp giùm tôi hết những tang thương,
Hình ảnh thật một quê hương bất hạnh,
Nơi mà bạn, xưa đêm trường gió lạnh,
Đã căm hờn quyết mạnh dạn ra khơi.

Chiếc thuyền con, ca nước lã cầm hơi,
Mạng sống nhỏ đem phơi đầu sóng dữ.
Rồi tha phương lữ thứ,
Tháng năm dài, quá khứ cũng dần phai.

Lòng người chóng nguôi ngoai,
Tháng Tư đến, có mấy ai còn nhớ!
Do Huynh Ho
Posts: 177
Joined: 17 Oct 05, Mon, 10:06 pm
Location: CN11, Illinois, USA

Re: Nhừng Bài Thơ từ VN QUÊ HƯƠNG VÀ CHỦ NGHĨA

Post by Do Huynh Ho »

Một Ngày Phải Khác Mọi Ngày.

Chào một ngày giống hệt mọi ngày
Sóng truyền hình phủ toàn phim Trung Quốc
Từ HTV, VTV, BTV, Đồng Nai, Long An, Bà Rịa Vũng Tàu, Cà Mau… cho đến “cáp”
Hết “Triều Đại Mãn Thanh” đến “Đại Tống Truyền Kỳ”

Chào một ngày giống hệt mọi ngày
Đọc báo thấy cha ông mất hút
Thấy thiên hạ quỳ mọp dưới tượng đài Binh Pháp Mặc Công, Ngọa Hổ Tàng Long, Họa Bì, Xích Bích…
Con nít thuộc lòng Hoắc Nguyên Giáp, Hoàng Phi Hồng, Diệp Vấn, Diệp tùm lum hơn thuộc sử Tiên Rồng

Chào một ngày đất nước tự lưu vong
Cội rễ văn hiến 4000 năm trốc gốc
Tuổi teen gối đầu giường Lý An, Ngô Vũ Sâm, Trương Nghệ Mưu, Trần Khải Ca lạ hoắc
Pano giăng khắp nơi hình ảnh Củng Lợi, Chương Tử Di, Thành Long phơi phới toét miệng cười

Chào một ngày phát triển giống đười ươi
Đi trên xã tắc thấy người thua xa khỉ
Thấy lô cốt ngáng đường, thấy nước ngập tận mông, thấy thánh hiền sợ quỷ
Thấy truyền thống chống ngoại xâm co rúm lại vì… tiền

Chào một ngày vong bản vì… hèn
Sống chết mặc bây, túi thầy vô cảm
Ải Nam Quan nằm ngoài ranh giới Việt Nam, xưa rồi Diễm…
Nước mắt Nguyễn Trãi khóc Nguyễn Phi Khanh rơi ở tận… nước Tàu

Chào một ngày bãi biển hóa nương dâu
Thác Bản Giốc rời Cao Bằng như có cánh
Thắng cảnh để lại của tiền nhân bị cháu con ghẻ lạnh
Các di tích, kỳ quan cứ mất tích đều đều

Chào một ngày hình chữ S tong teo
Tài nguyên bôxit bị bới đào như… bọ xít
Nhôm và đô la chẳng thấy đâu, chỉ thấy đất Tây Nguyên rên xiết
Ô nhiễm mạch ngầm, nước sông làm nghẹt thở Chín Con Rồng

Chào một ngày long mạch bị xới tung
Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo
Ai cho phép Hoàng Sa Trường Sa thành Tam Sa lếu láo
Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng

Chào một ngày giống hệt cõi âm
Những xác chết anh hùng bật dậy
Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy
Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền

Chào một ngày soi rõ mặt anh em!

Tác giả Bùi Chí Vinh
Post Reply