Chúc Mừng Father's Day

Post Reply
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Chúc Mừng Father's Day

Post by dhth »

Xin mến chúc các Anh Em KSCN một Father's Day vui vẽ.

Image
Thái-Vinh, CN17

Post by Thái-Vinh, CN17 »

Kỹ Niệm Father's Day - KSCN

Hôm qua hẹn đưa mẹ con nàng đi ăn phở; nhưng lúc đem xe đi sửa, anh chủ tiệm lâu ngày mới được gặp, cứ nhất định bắt ở lại đánh một bàn cờ tướng. Cù cưa giành giựt từng con chốt rất mất thì giờ, đến chừng về nhà, thấy mẹ con nàng đang ăn cơm nguội, mặt có sắc giận. Tôi vội vàng xin lỗi. Thấy vẫn còn im lặng, làm tôi chợt nhớ hai câu ca dao giựt thót người:

"Ra đường sợ nhất xe tông
Về nhà sợ nhất vợ không nói gì!"

Tôi bèn xoa dịu:

- Hôm nay là ngày dành cho Cha! Mẹ con em hết giận chưa?

Cô con gái nhắc:

- Ba nói cái gì kỳ vậy? Ngày mai mới Father's Day mà!

Tôi chống chế:

- Thì phải nói như vậy, để ăn cơm nguội mới vui vẻ chớ?

Một lát sau, mẹ con nàng đã rủ nhau lái xe đi Oakridge Mall bỏ tôi ở nhà đắc ý cười một mình: "Nước Mỹ có ngày dành cho Cha thiệt lợi hại!"

Đang đánh răng, chợt ngó vô tấm gương soi mặt, tôi lặng người. Từ ngày Ba tôi mất đi, gặp người quen, ai cũng nói tôi giống Ba như đúc. Tôi không tin lắm, vì tôi không có vầng trán rộng mênh mông giống Ba như em tôi. Hôm qua gặp lại nó, tôi ngắm kỹ, hai anh em đồng ý, tôi giống ba hơn em tôi nhiều. Hèn chi, năm ngoái, lúc cháu Hà-Tuyên làm tiệc cưới ra mắt bà con và bạn bè bên Mỹ, cháu nhờ tôi làm thủ lãnh bên đàng gái: "Tại cậu giống ông Ngoại quá!"

Nhưng tôi sợ giống Ba tôi lắm, vì ông có khuôn mặt rất oai, không giận mà nghiêm. Mỗi lần làm cái gì sai quấy, nghĩ tới Ba, là anh em tôi đều thấy rợn da gà; còn nói chi tới mỗi lần nghe tiếng ông kêu rền núi, anh em tôi ở xa cách mấy cũng nghe, giựt mình xanh mặt, muốn bỏ nhà lủi trốn luôn, nếu không nghĩ tới nhà còn một cây cột chống trời là Má để dám trở về!

Nhưng Ba tôi lại hiền lành và tử tế với bạn bè. Ông được mọi người kính trọng. Tiệc tùng lễ hội gì, ông đều được mời ngồi ghế đầu, vì ông làm Đại Diện Xã rất lâu năm. Mọi việc từ ký giấy khai sanh đến giấy khai tử, mở mang trường học, đắp đập dẫn nước, hay hướng dẫn lính dân vệ đi phục kích bắn mấy anh tập kết lén lút trở về, kể cả việc lo lắng tình cảnh goá bụa, hay cô đơn rất lâu năm của các bà có chồng đi tập kết...Ba tôi đều làm tròn nhiệm vụ dân cử và dân cần.

Mọi việc bên ngoài, Ba tôi đều có sách lược và chương trình làm việc rất đàng hoàng và được lòng dân, nhưng ngày còn nhỏ, tôi vẫn có ý tưởng rất dại khờ là mong sao cho Ba chết sớm để vui đùa nghịch ngợm cho đã! Tôi ao ước sao Ba tôi hiền lành như ông Kiểm Nhàn trước nhà, tuy làm nghề bất chính như xóc dĩa, bài bạc...nhưng ổng không bao giờ la hét đánh con! Kẹt quá, Ba tôi lại rất thông minh, anh em tôi không tài nào qua mặt được, ngoại trừ việc mặc thêm hai ba cái quần thật dầy để chịu đòn!

Chỉ còn một con đường cho anh em tôi đi, là con đường học vấn để mau chóng xa nhà và nhất là xa Ba. Nhưng dễ gì xa ngay một cái rụp được!

Một hôm có khách đến chơi, Ba đưa tôi 5 đồng đi mua trà. Cỡi xe đạp xuống chợ, thấy Long Lãi đang xóc Bầu Cua Tôm Cá hấp dẫn quá, tôi nhào vào chơi liền. Lúc đầu ăn được 10 đồng, hào hứng quá, không chịu về, ngồi đặt thêm một lát, thua sạch túi! Ngó lại đàng sau, cái xe đạp không cánh cũng bay mất tiêu! Tôi điếng hồn, trốn luôn tới tối mới dám mò về ngã sau, gõ cửa nhè nhẹ:

- Hoa ơi, Ba ngủ chưa?

Em gái tôi ra mở cửa, càu nhàu:

- Anh Ba đi đâu suốt cả buổi chiều? May cho anh đó. Ba không về tối nay!

- Tao làm mất cái xe đạp rồi!

- Ba sai anh Hai xuống chợ tìm anh, thấy anh đang chơi Bầu Cua, ảnh mua trà và lấy xe về rồi!

Nếu tôi giống Ba ở khuôn mặt, em tôi giống Ba ở vầng trán, thì anh Hai tôi giống Ba ở tính tình! Làm tôi bị đòn nhiều nhất là tại anh tôi!

Anh tôi từ từ xa trước, rồi mấy năm sau mới tới lượt tôi. Những năm còn ở nhà làm con trai độc nhất của Ba, vì thằng em trai còn chưa ra đời, thì tôi được Ba cưng cho trèo lên nóc nhà ngủ với Ba dưới bầu trời đầy trăng sao và bóng lá dừa đong đưa che mặt rất êm dịu. Ba tôi không ưa truyện kiếm hiệp, vì toàn chuyện tán gái lăng nhăng, Ba đều làm được cả; duy chỉ có chuyện nhạc và thơ thì Ba tôi chịu thua, nên tôi thường nhờ ánh trăng đọc thơ ru Ba ngủ.

Những năm sau nầy, tôi đã theo gót anh Phùng xa nhà. Mỗi năm anh em tôi mới về một lần vào dịp Tết. Nghe tôi về, bạn gái kéo đến thăm. Thấy toàn nữ sinh, Má tôi không ưa, vì trong thâm tâm, Má tôi đã chọn cho tôi một cô vợ trong đám nhân công quấn thuốc rất hiền lành rồi, nên Má trách: "Mầy giống Ba như đúc!"

Nghĩa là tôi giống Ba chuyện bồ bịch đó! Ba tôi đâu thèm tranh cãi ba cái chuyện nhỏ nhặt ấy. Mấy ngày Tết, ông cỡi xe đi thăm bạn gái miết!

Ngày 30 tháng 4 năm 1975 miền Nam sụp đổ tan tành, là ngày tôi nhảy xuống thuyền xa luôn quê hương và xa gia đình. Khi thằng Sơn bỏ cuộc chờ thuyền ở Khánh-Hội, cầm mảnh giấy tôi viết vội vài dòng về báo tin cho anh Phùng biết là tôi đã ra đi, buổi chiều đó nghe thuyền đi, lớp bị bắn, lớp bị chìm...em Minh-Chi và anh Phùng không còn biết nói gì nữa!

Suốt mấy tháng bị kẹt ở Hồng-Kông, rồi sau đó được định cư ở Hoa-Kỳ, bao nhiêu thư từ viết về gia đình đều bị ông Hoàng ở trước nhà dấu hết, làm cả nhà tưởng tôi đã chết! Ông Hoàng xưa kia làm nghề lái xe Lambretta lén chở súng ống của mấy ảnh dấu trong các bao than củi đem vào thành phố, sau nầy cách mạng thành công, ông được làm chức xóm trưởng. Thấy mình có công mà chỉ được chức xóm trưởng còn thua xa chức Đại Diện Xã của Ba tôi ngày xưa, nên ổng tức!

Gần một năm sau, nhận được thư anh Phùng, tôi khóc ngất...

"Vinh, có bao giờ em thấy Ba khóc chưa? Vậy mà Ba đã khóc! Ba họa bức hình Vinh thật to treo trên bàn thờ gần hình anh Ngọc..."
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Post by uncle_vinh »

Father's Day lại đến, chúc tất cả qúy cụ KSCN tiếp tục giử được tinh thần tươi trẻ. Mời qúy cụ giải sầu vài giây:

COI CÁI NẦY!
dacung
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Post by uncle_vinh »

Mời các bạn Nghe Thêm Cái Nầy: I'M MY OWN GRANDPA
Ray Stevens
Co written in 1948 by
Moe Jaffe and Dwight Latham

(Chôm của "nước lạnh" từ HNC!)


Image


Many, many years ago, when I was twenty-three,

ImageImageImageImage


I was married to a widow who was pretty as can be
this widow had a grown-up daughter who had hair of red.
my father fell in love with her, and soon they too were wed
.


ImageImageImage



This made my dad my son-in-law and really changed my life,
now my daughter was my mother, cause she was my father's wife.
to complicate the matter, even though it brought me joy,
I soon became the father of a bouncing baby boy
.


Image


My little baby then became a brother-in-law to Dad,
and so became my uncle, though it made me very sad.
for if he was my uncle, then that also made him brother
of the widow's grown-up daughter, who, of course, was my stepmother
.

ImageImageImage


Image


Father's wife then had a son who kept him on the run,
and he became my grandchild, for he was my daughter's son.
my wife is now my mother's mother, and it makes me blue,
because, although she is my wife, she's my grandmother, too.

Now if my wife is my grandmother, then I'm her grandchild,
and every time I think of it, it nearly drives me wild,
cause now I have become the strangest case you ever saw
as husband of my grandmother, I am my own grandpa!

Oh, I'm my own grandpa.
I'm my own grandpa.
it sounds funny I know but it really is so,
oh, I'm my own grandpa

I'm my own grandpa
I'm my own grandpa...
it sounds funny I know
but it really is so
oh, I'm my own grandpa......


I'm My Own Grandpa
Post Reply