Gặp Nhau ở Sydney

Ngày xưa Công Nghệ, Ngày Nay vẫn còn ...

Moderator: maixuanthanh

Post Reply
Dong Tran
Posts: 24
Joined: 17 Jan 08, Thu, 7:00 pm
Location: CN12, Ontario, Canada

Gặp Nhau ở Sydney

Post by Dong Tran »

Gặp Nhau ở Sydney

Vào đầu năm dương lịch tôi thường xem các quốc gia đón năm mới, và năm nào TV ở Canada cũng chiếu nước Úc trước với Opera House và pháo bông trông rất đẹp. Đã từ lâu tôi muốn đi Australia một chuyến để thăm bạn và thăm Sydney nhưng cứ chần chờ mãi cho đến năm nay tôi chọn một chuyến cruise ở Australia và New Zealand. Tôi báo cho Việt (CN12) biết chuyến đi và sau vài lần trò chuyện qua điện thoại thì tôi chọn đến Sydney thăm Việt và ở chơi với Việt mấy hôm trước khi đi cruise sang New Zealand.
Thật vui khi vừa ra khỏi phi trường Sydney đã thấy Việt đứng chờ. Khi đi đến một xứ lạ thì không có nỗi vui nào bằng được bạn bè ra đón tận phi trường. Khi còn làm việc, mỗi lần đi nghỉ hè về kể chuyện chuyến đi cho bạn trong công ty nghe thì họ phân bì sao tôi may mắn thế, đến đâu cũng có bạn lo lắng mọi thứ, một điều mà họ hiếm khi có được.
Việt nghỉ làm một tuần lễ để đưa tôi và bà xã đi thăm Sydney, và muốn chúng tôi đi thăm được nhiều nơi nên về đến nhà Việt ngồi chưa đủ ấm ghế thì anh ta đã hối đi. Tôi phải năn nỉ bạn hiền cho tôi tắm sơ một phát cho tỉnh táo rồi mới đi được. Điểm thăm viếng đầu tiên thì không nói chắc ai cũng biết: Opera House.

Image
Dõng-Việt ở Opera House

Ngay buổi tối đầu tiên đó Việt đã đưa vợ chồng tôi đến thăm anh Hiệp (CN12), có cả chị Thu Ba (bà xã của Việt) cùng đi. Gặp lại anh Hiệp sau hơn 42 năm vui mừng không kể xiết, nhất là thấy anh vui tươi và trông khỏe. Trong lúc chia nhau niềm vui tái ngộ thì Trung (CN12) và chị Tuyết (bà xã của Trung) đến, hai người này ở Việt Nam sang Sydney thăm cháu ngoại mới sanh. Trong lúc siết tay mừng tái ngộ Trung hỏi tôi “đến lúc nào”, tôi bảo “trưa nay, khoảng 1:30”, Trung hỏi tiếp “thế chiều nay ngủ đủ chưa”, tôi bỗng nhớ ra là đã hơn 40 giờ qua tôi không ngủ và cũng không được nằm nghỉ. Ở nhà thì tôi vẫn “đêm ngủ bảy giờ, ngày ăn ba bửa, vô ra uống nước không kể”, đêm nào mất ngủ vài tiếng đồng hồ thì hôm sau như gà mắc giây thun, vậy mà hôm nay tôi vẫn thấy khỏe như thường, và bà xã tôi cũng vậy; thế mới biết sức mạnh của niềm vui. Gặp lại Trung ở Sydney là một bất ngờ thích thú. Rồi với ly rượu, tách trà, bánh ngọt, chúng tôi trò chuyên như chưa bao giờ được trò chuyện, nào là chuyện ngày xưa ở trường, chuyện ra đi để xây dựng lại cuộc đời, chuyện cuộc sống mới trên xứ người v.v… Các ông trò chuyên như pháo nổ vì được gặp lại sau bao nhiêu năm xa cách thì các bà cũng chuyện trò như bắp rang, nói cười dòn tan dù mới gặp lần đầu.
Image
Trung-anh Hiệp-Dõng-Việt

Image
Chị Hiệp-chị Dõng-chị Việt-chị Trung

Thầy cô Nguyễn Đôn Phú cũng có mặt ở Sydney trong thời gian này nên ngày hôm sau (25/10) Việt đưa vợ chồng tôi đến đón thầy cô Phú rồi đưa chúng tôi đi thăm các thắng cảnh ở Sydney. Buổi tối thì gặp thêm vợ chồng Hứa Hiền Minh (CN13) từ Singapore sang công tác và thăm con. Minh với tôi tuy khác lớp nhưng rất thân vì cùng làm việc cho Vecco trước đây, và đã gặp lại ở USA, Canada và Singapore nên gặp lại Minh ở Sydney cũng là một bất ngờ thích thú.
Image
Dõng-thầy cô Phú-Việt

Image
Việt-Dõng-Minh-thầy Phú

Image
Mrs Việt- Mrs Minh – chị Mai (chị của Việt) – Mrs Dõng – cô Phú

Có hai người bạn gặp nhau ở Sydney, một đến từ Canada một đến từ Việt Nam, và họ muốn đi thăm các thắng cảnh ở đây, bạn nghĩ ai sẽ làm người hướng dẫn? Chắc bạn sẽ ngạc nhiên khi biết câu trả lời đúng trong trường hợp này là anh chàng VN! Sỡ dĩ tôi dám khai chuyện này ra vì tôi là người ngay thật và hôm đó (26/10) tôi có một ngày vui trên các bãi biển đẹp của Sydney do Trung hướng dẫn. Câu chuyện bắt đầu như thế này: tối 25, sau khi đi ăn tiệc ra thì Việt đưa vợ chồng tôi đi xem Sydney buổi tối, trên đường về cũng đã gần khuya thì Trung phone đề nghị ngày mai đưa tôi đi thăm các đảo, và cần phải có mặt ở nhà Trung trước 7 giờ sáng. Sau bao nhiêu năm làm việc ở Canada điều mà tôi sợ nhất là 7 giờ sáng, đó là thời điểm tôi ghét nhất trong ngày vì tôi phải thức dậy để đi làm. Lần đổi job sau cùng tôi yêu cầu boss tương lai cho tôi “flexible time” thì ông ta vui vẻ chấp nhận ngay, và ông giải thích rằng “flexible time” ở đây có nghĩa là mày đến sở lúc nào cũng được miễn là trước 8 giờ sáng, và mày về nhà lúc nào cũng được miễn là sau 4:30 giờ chiều. Từ đó về sau tôi càng ghét “7 giờ sáng” và khi đến 65 tuổi là tôi về hưu ngay để khỏi phải “đầu tranh” với “7 giờ sáng”. Nay nghe Trung đưa ra điều kiện “7 giờ sáng” thì tôi phân vân không muốn trả lời vì đến nhà Trung trước 7 giờ sáng thì tôi phải thức dậy 6 giờ! Tôi ấm ức lắm vì nghĩ rằng mình đi du lịch chứ đâu có đi ăn trộm mà phải dậy sớm như vậy. Nói thế chứ sáng hôm sau cũng thức dậy sớm phone cho Trung thương lượng để dời đến 7:30. Khi Việt đậu xe, xem lại đúng số nhà rồi, 56A, tôi xăm xăm đi vào định gõ cữa thì bỗng dưng tôi ngừng lại và lui ra. Có cài gì không ổn, chung quanh vắng lặng, đáng lẽ Trung biết tụi tôi đến thì khi thấy xe đậu Trung cũng dòm ra xem ai chứ. Tôi trở ra xe hỏi Việt xem có phải số 56A không thì Việt bảo “đúng”, có ghi đây này. Cả ba chúng tôi đang còn do dự thì nghe tiếng Trung gọi ơi ới bên kia đường ở tuốt đàng xa. Khi đến trước nhà nhìn bảng số thì thấy ghi 65A! May cho tôi quá, nếu tôi vào gõ cửa nhà 56A thì chuyện gì sẽ xảy đến cho tôi? Không biết bên Úc thì sao chứ bên Hoa Kỳ mà gõ lầm cửa là toi mạng như chơi!
Việt đưa chúng tôi đến trạm xe lửa (train station) gần nhà rồi chia tay. Chúng tôi mua 4 “day passes” xong thì ngồi chờ, lúc bấy giờ chị Tuyết mới nói “dùng day pass mà đi trễ thì lỗ vì cũng trả bấy nhiêu tiền mà đi ít”, nghe xong tôi hết ấm ức về chuyện “7 giờ sáng”. Lúc bấy giờ thì ngồi chờ bao lâu tôi cũng không phàn nàn vì chờ hay đi thì chúng tôi vẫn chuyện trò với nhau “non stop”. Không ngờ Trung khá rành hệ thống vận chuyển công cộng ở Sydney, mỗi điểm ngừng để đổi tuyến xe đêu đúng, và lộ trình đưa đến các nơi muốn xem không sai chỗ nào cả. Trước hết chúng tôi thả bộ đi xem Victoria House, City Hall, Harbour Bridge, dạo phố shopping rồi lấy ferry sang thăm Manly Beach. Khi chân đã mỏi thì dừng lại ăn trưa ở một tiệm Thái nhỏ nơi bến phà, một bửa ăn trưa ngon chi lạ, không biết vì họ làm đồ ăn ngon hay vì chúng tôi vui khi có dịp đi chơi chung trên xứ lạ quê người.
Image

Ăn trưa xong chúng tôi lấy ferry sang Watson Bay, nơi đây cảnh trí rất thơ mộng, trên là núi dưới là biển. Trung rủ đi bộ lên núi để ngắm được cảnh đẹp, tôi nhìn con dốc dẫn lên đồi cao thấy muốn rụng rời; hắn đoán biết ngay nên đến gần nói nhỏ vào tai tôi … Nghe xong tôi hăng hái bước lên đồi. Nhưng “trời bất dung gian”, sau gần nửa giờ lên được đến đỉnh dốc cao, đứng thở một lát rồi tìm vị trí tốt nhìn xuống bãi tắm thì than ôi các tiên nữ đâu không thấy mà chỉ thấy toàn tiên ông cở “thất thập cổ lai hy”! Thất vọng quá bèn chụp một tấm hình để gở gạc và làm bằng chứng.

Image

Hôm sau (27/10) thì Việt tổ chức một buổi họp mặt Công Nghệ ở nhà Việt. Đây là cơ hội để tôi được gặp các Công Nghệ ở Sydney. Đi du lịch xa mà được gặp đồng môn CN là một niềm vui dù là gặp những người mình chưa hề gặp. Đa số các anh em CN ở đây tôi chưa hề biết ngoại trừ Việt, Trung và anh Hiệp là cùng khóa 12, Giàu (CN13) thì có nhớ đôi chút vì có 3 năm chung trường (68-71) và Ẩn (CN17) thì có gặp ở Toronto trước đây. Từ sáng tôi đã hăng hái phụ với Việt sắp xếp bàn ghế, Việt ít nói nhưng làm nhiều nên tôi chỉ đóng vai trò của anh “thợ vịn”. Đã gần 11 giờ sáng mà không thấy mặt trời đâu cả, nghe nói có thể mưa nên Việt và tôi phải hì hục lôi căn lều từ trong kho ra vườn sau dựng lên mới yên tâm. Đúng như tôi mong đợi, anh chị Hiệp đến sớm. Nghe nói anh Hiệp hay vắng mặt trong các buổi tiệc CN vì những năm gần đây không được khỏe thế mà hôm nay anh chị đã đến sớm và về muộn. Rồi các CN khác tiếp tục đến, cùng với các chị và các cháu. Hôm đó có được 11 CN gồm thầy cô Phú (CN5), AC Ngọc (CN8), AC Hiệp (CN12), ac Trung (CN12), ac Việt (CN12), ac Giàu (CN13), ac Hiếu (CN15), ac Ẩn (CN17), ac Điền (CN17), Nghĩa (CN16) và vợ chồng tôi (CN12). Ngoài ra còn có chị của Việt (cũng là bạn học Dược với bã xã tôi) và các hậu duệ. Thật tình cờ khi CN ở 4 quốc gia (Úc, Hoa Kỳ, Việt Nam và Canada) gặp nhau sau những năm dài xa cách nên buổi họp mặt đã nhanh chóng trở nên thân thiết. Phần lớn các câu chuyện trao đổi đều nhắc đến mái trường xưa, những ngày lao động ở xưởng, lễ nhập môn, những buổi dạ vũ Tết trong thời chinh chiến mà chỉ trường Công Nghệ có được nhờ các đàn anh cho mượn phòng hội trong Hải Quân Công Xưởng, chuyện canh gác Tết Mậu Thân, quân sự học đường v.v... Một số thầy cũ cũng được nhắc đến như thầy Văn Đình Vinh, thầy Bùi Tiến Rũng, thầy Grannottier, thầy Martin. Thầy Du, thầy Chính. Với anh Ngọc và các bạn khóa 15 trở về sau thì đây là lần đầu tôi được gặp, tuy vậy mà vẫn thấy như thân quen từ lâu. Về phía các CN phu nhân thì không biết các chị nói về đề tài gì nhưng mỗi khi tôi ghé măt nhìn sang thì thấy nói cười tươi như hoa (chắc là không bàn đến tuổi già và bệnh hoạn ).
Ngồi ở vườn sau nhà Việt trò chuyện với thầy Phú, anh Ngọc và các bạn tôi bỗng nhớ lại những lần Hậu Đại Hội trước đây, cũng bầu không khí thân thiết đầm ấm như trong gia đình, cũng những câu chuyện về trường nói mãi không hết. Trong những lần đó tôi có dịp trò chuyện với các đàn anh khóa 1, 2, 3 và được nghe những chuyện về trường trong những năm đầu, những chuyện thật cảm động về việc thầy Vinh lo cho sinh viên khi còn đi học và sau khi ra trường, nhờ vậy tôi mới biết vì sao các anh đã chọn Đắc San số 2 để tưởng nhớ đến Thầy. Trong số 5 trường của Trung Tâm Kỹ Thuật Phú Thọ trước đây thì Trường Quốc Gia Ký Sư Công Nghệ đã tạo được cho sinh viên một tình thân đặc biệt mà chúng tôi gọi là tình gia đình Công Nghệ. Có thể tình cảm đặc biệt này một phần do mỗi tuần chúng ta có một ngày ở xưởng (đây là điểm khác biệt căn bản giữa trường QGKSCN và các trường khác của Trung Tâm), một phần do tinh thần gia đình mà thầy Vinh đã đối xử với các sinh viên rồi các anh cả ảnh hưởng tinh thần đó nên tận tình nâng đỡ đàn em.

Rất tiếc là bạn Hứa Hiền Minh và bà xã không dự buổi họp mặt CN được vì phải bay về Singapore trưa hôm đó. Trong khi chờ máy bay ở phi trường Sydney Minh đã gọi điện thoại cho tôi hay là đang có một cuộc triển lãm quốc tế “Sculpture on the Sea” ở hai bãi biển Bondi và Tamarama. Nhờ vậy nên ngày thứ Hai (28/10) Việt, Trung, chị Tuyết và vợ chồng tôi được dịp đi thăm cuộc triễn lãm đặc biệt này. Hai bãi biển đẹp với chiều dài tổng cộng hơn hai cây số đã được trưng bày trên 200 tác phẩm nghệ thuật, nhiều tác phẩm trông rất lạ mắt.
Image
Việt-Trung-Dõng ở Bondi Beach
Image

Image

Được gặp lại anh Hiệp, Trung, Việt (các bạn cùng khóa CN12) và được biết thêm các anh em Công Nghệ ở Sydney là một niềm vui quý giá. Xin cám ơn anh Ngọc và các bạn CN mới quen ở Sydney, cám ơn các chị, đã cho tôi và bà xã một buổi hội ngộ thân mật. Cám ơn anh chị Hiệp đã cho một buổi tọa đàm ấm cúng. Cám ơn Trung và chị Tuyết đã hướng dẫn đi thăm các đảo và bãi biển đẹp của Sydney, với bao kỷ niệm thật vui. Cám ơn Việt và chị Thu Ba đã ân cần tiếp đón, cho tá túc và lo lắng chu đáo trong thời gian tôi và bà xã thăm viếng Australia.
Ước mong sớm có dịp gặp lại.

Trần Ngọc Dõng, CN12
Dec. 31/2013
DT
Post Reply