Bảy Ngày Hội Ngộ 2010

Post Reply
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Bảy Ngày Hội Ngộ 2010

Post by uncle_vinh »

Ngày Đầu Tiên Trên Du Thuyền

Nguyễn Đắc Ứng CN13


Chưa bao giờ anh em CN lại để ý đến thời tiết vùng Biển Caribbean ở Nam Mỷ kỷ như hồi cuối Tháng 9 và đầu Tháng 10/2010 vừa qua!

Một tháng trước ngày khởi hành, mọi người bắt đầu theo dỏi thời tiết. Bắt đầu là bảo nhiệt đới Matthew thành hình ngày 23/9, và trở thành hurricane trong mấy ngày sau, nhưng chắc không sao vì ít có con bảo nào kéo dài hơn 1 tuần cả. Nhưng vẩn còn 3 tuần nữa mới tới ngày khởi hành cho nên vẩn còn lo. Ngày 11/10 thì nàng Paula bắt đầu trổi dậy, nhưng may quá chỉ là bảo nhiệt đới, chắc không nhằm nhò gì đối với chiếc Celebrity Solstice to gấp trăm lần mấy chiếc ghe vượt biên hồi mấy chục năm về trước. Anh em tự nhủ!

Một tuần trước ngày đi thì bổng có chàng Richard nổi cơn, từ bảo nhiệt đới nâng lên hurricane cấp 2, bắt đầu từ chiều ngày 20/10 nhưng đến sáng ngày 22/10 thì đổi hướng, đổ bộ lên Honduras! Mừng quá, tắt TV, không dám coi nữa sợ nó đổi ý quay trở lại biển hướng về Florida thì chắc … chết! Nhưng cũng ráng tìm tòi thêm thì biết rằng ít khi có 2 con bảo đến liên tiếp. Thế là khỏe, chắc là chàng Thao nầy lo xa cho anh em quá đi. Số là lúc mời gọi anh em thì Thao khuyến cáo “đi mùa đó, sóng lớn lắm, nó nhồi cho mà chết!” Làm cho anh Tân dổ dành cách mấy “sóng ăn thua gì với chiếc tàu lớn gần bằng chiếc hàng không mẩu hạm đó”, anh chị TTHuân vẩn “cám ơn, xin chúc các anh chị đi chơi dzui dzẻ!”

Image

Sáng Chủ Nhật 24/10, mọi người xuống phòng khách của khách sạn để chờ xe đưa ra bến tàu. Vì đêm hôm trước khách sạn đã cho biết “chỉ cần ghi tên vô sổ là ngày mai sẽ được đưa đến nơi đúng giờ”, cho nên anh em nhất định không trả cho anh chàng phối hợp xe van thêm $3/người để được đi trước đến cho … đúng giờ. Đến nổi có 1 chiếc còn 4 chổ trống mà cũng không ai thèm leo lên, mặc cho anh chàng gọi tới gọi lui 5 lần 7 lượt cũng không ai nhúc nhích vì sợ lên phải trả thêm tiền. Cuối cùng chiếc xe đó phải đi với 4 ghế trống! CN lì ghê!

Trong khi chờ ra bến tàu, cũng anh chàng đó quảng cáo dụ dổ bà con mua hàng của khách sạn. Vừa dụ, vừa dọa, chàng ta hù “bà con nên mua thêm ổ cắm điện vì mổi phòng ở dưới tàu chỉ có 1 lổ cắm điện mà thôi”. Anh chàng còn khuyên bà con nên mua trước vé xe giá là $10/người từ bến tàu đến phi trường, nếu không, lúc rời tàu sẽ phải trả đến $20/người, nhưng anh VĐThạnh nói nhỏ “nguyên chuyến taxi đi được 4 người chưa tới $20. Thế là không ai mua vé trước, cũng không ai mua ổ cắm điện cả. CN khôn thiệt!
(Về sau lúc xuống tàu thì thấy lổ cắm điện nhiều lắm, không đủ máy móc để cắm cho hết, và lúc trở về thì tài xế taxi cho biết khoảng $13, chúng tôi đi máy bay hảng khác cho nên xuống trước và đưa cho anh chị Thạnh $10, nhưng anh chị nhất định chỉ lấy có $5. Nói “anh chị giử để cho tiền típ” nhưng 2 người vẫn không chịu, bắt chúng tôi phải mắc nợ mới thôi,)

Đến 10:45 trưa, nhóm CN được gọi lên xe. Đến bến tàu, giao hành lý cho Celebrity ở bên lề đường xong, mọi người tiếp tục vô cảng để làm thủ tục xuống tàu . Trong khi chờ đợi, chụp vài tấm hình, ai cũng tươi rói và háo hức, đặc biệt cho những ai đi cruise lần đầu tiên.

Image

Xuống được tàu là vào nhà hàng để ăn trưa ngay, trong khi chờ hành lý giao đến phòng. Thức ăn ê hề, đủ thứ. Đã nhất là ăn xong khỏi phải … trả tiền!

Image

Vừa ăn vừa tán dóc cho đến khoảng 3:00 pm thì được phép về phòng cũng như được đi viếng khắp nơi để làm quen với chiếc tàu mà mình sẽ ở trong 7 ngày sắp tới.

Phòng không nhỏ như chúng tôi tưởng. Không rộng bằng phòng thường ở 1 khách sạn trung bình nhưng đẹp và sang hơn nhiều, đặc biệt là phòng balcony có cửa ra hành lang phía trước, sáng sủa và khoảng khoát. Bước ra ngoài, trời và nước rất là bắt mắt. Phải chi thêm gần $200/người, nghĩ cũng hơi nhiều nhưng đáng đồng tiền.

Image

Chỉ có điều là có 2 người quen, anh NVQuang và em NHQuân, ở 2 bên, cho nên phải dặn Quân có “nói, làm” phải nhớ “nhỏ, nhẹ” một chút để tránh “làm phiền hàng xóm”, nghe!”

4:30pm, tàu rời bến, nghe vọng đâu đó “tàu súp lê 3”, nhìn quanh không thấy “người tình mờ lệ” đâu hết, chỉ thấy “35 năm tình bận bịu” đang cùng ra khơi.

Image

Fort Lauderdale mờ dần (chắc cũng phải hơn cả tiếng!) Biển êm, sóng lặng! Nghe văng vẳng đâu đó “Thao ơi, Thao, giờ nầy Thao ở đâu, dàn khoang hay Ohio”, không biết có phải từ phòng của Quân hay không?

Nhóm KSCN được sắp xêp ăn chiều vào xuất 8:00 mỗi tối như đã chọn. Anh em chọn giờ nầy vì nghĩ là mổi ngày, sau khi đi chơi trên bờ trở về cần thì giờ nghĩ ngơi; nhưng thật ra giờ nầy không tiện lắm, vì từ 8:00pm trở đi thường có nhiều tiết mục giải trí đáng để coi.
Được vài anh chị khen “Ứng chọn chiếc tàu nầy hay quá. Tàu đẹp quá, lớn quá . Đẹp hơn mấy chiếc anh chị đi rồi!” Nghe cũng … bớt mệt “Dạ, chiếc nầy mới có 2 năm và là chiếc lớn thứ 2 của Celebrity đó chị . Người ta nói chiếc nầy thích hợp hơn cho nhóm của mình – active seniors!” Bổng có tiêng ‘bắtđầu nổ a!” bèn … thôi!

Image

Đêm đầu tiên, tàu chưa có tiết mục gì hết, cho nên tôi giử 1 phòng họp để có dịp đôi điều với anh em. Trước là giới thiệu từng người trong nhóm, và giao Nón và Túi Xách có thêu “KSCN-2010, W.Caribbean” để làm kỹ niệm cuộc Họp Mặt 2010 năm nay. Kế đến là phát Đặc San Số 3. Anh Quang đã cám ơn các anh trong Ban Biên Tập - N Sáu, NG Hùng, MX Thánh, và NĐỨng. Sau đó ông Đốc Quang, với sự phụ họa của MC NHQuân, đã đứng ra … xin tiền cho Đặc San KSCN. Kết quả nhận được $550. Xin thành thật cám ơn tất cả các anh chị!

Phần chính của buổi họp là Kỹ Niệm 50 Năm Ra Trường của các Anh CN Khóa 1. Không biết 50 năm trước, khi ra trường các anh có thung thướng như năm nay không. Chắc chắn là không được đàn em phục vụ bánh trái, không có đàn em đòi hỏi săm banh. Lúc đó, chắc không có mấy anh đã có vợ cho nên chắc không có mấy chị mang túi xách KSCN đứng bên cạnh cười tươi hơn hoa như năm nay đâu nhỉ! Xin chúc quý anh chị luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc bên nhau!

Image

Trong khi các anh kể lại chuyện xưa mấy mươi năm về trước, thì em út nhâm nhi ăn bánh, người người đều vui vẻ. Nhớ có anh nói rằng hồi đó có 1 ông thầy Tây khó lắm, bị mấy ảnh bắt 1 con bò cột vô cảng xe của ổng (lúc đó trường còn là nơi hoang vắng lắm), lúc tan trưòng mặc cho ổng la “Mon Dieu”, con bò cứ ì ra đó!
Tếu nhất là cái nón. Không ngờ chỉ có 1 cái nón mà có thể đội ít nhất là 3 kiểu: kiểu Tam Tạng do anh Chất đội (làm mọi người cười gần chết), kiểu Thất Nghiệp giống anh Tân, và kiểu (?) như anh Quân đội . Kiểu nào cũng làm bà con cười được hết! Hình như đêm nay vui quá, gì cũng cười!

Image

Mới ăn chiều xong cho nên bánh nước còn quá nhiều . Tội nghiệp vợ chồng Quân phải mang về phòng cất (sáng hôm sau Quân tủm tỉm “giờ nầy chắc tên làm phòng không hiểu tại sao tất cả chai rượu và nước trong tủ lạnh lại bày hết trên giường” để lấy chổ cất champagne và bánh 50 Năm!)

Lúc ở trong thang máy, trên đường về phòng, chị LVHuệ CN17 than phiền:

- “các anh đừng nói là mấy bà ăn hiếp mấy ông nữa”
- Tôi hỏi “tại sao vậy?”
- Chỉ nói “tại ở nhà ổng hay nói như vậy, bây giờ mấy anh lại nói nữa. Quê quá, không thích!”
- “Vậy, để tôi nói với anh Huệ bỏ bớt chữ ĂN, chị có thich hơn không?”

Mọi người cười vang!

Chúc Lâm Văn Huệ một đêm ngon giấc!
dacung
Post Reply