Chuyện Bên Lề Chuyến Hải Du 2010

Post Reply
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Chuyện Bên Lề Chuyến Hải Du 2010

Post by uncle_vinh »

Thân mời các anh chị bỏ bài vô đây. Dài, ngắn, vui, buồn gì cũng đươc.

Xin đăng bài trước, hình ảnh sẽ được gắn vô sau ...
dacung
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Phóng Sự

Post by uncle_vinh »

Cười Là Liều Thuốc Bổ và "Nhứt Lì, Nhì Đẹp Trai"!

Nguyễn Đắc Ứng CN13


Thứ Sáu, 29 Oct, tàu đã ghé Roatan, Honduras, bến cuối cùng trong cuộc hải trình để cho hành khách lên du ngoạn.

NH Quân đã anh dũng mặc cả được cuộc đi chơi với giá rẻ bằng 1/2 giá của Cruise Solstice. Sau khi đi thăm đảo thì cả đoàn dừng chân ở 1 bãi biển để nghĩ ngơi và tắm biển. Khi vừa bước xuống nước thì anh Ngưu bị té và đứng dậy ngay, mọi người cứ ngở là anh bị sóng nên té; nhưng bây giờ nghĩ lại thì có lẻ đó là dấu hiệu báo nguy mà không ai nghĩ đến!

Mọi người tiếp tục vui đùa và trở về tàu. Vẫn như những lần túm tụm trước đó, ai cũng vui đùa. Cười, cười, và cười trong 2 ngày còn lại. Khác với các bửa ăn tối trước, vừa ngồi váo bàn gọi thức ăn xong là mọi người bỏ chạy ngay ra điểm hẹn để chụp hình cả nhóm rồi mới trở lại dùng cơm chiều.

Ngày hôm sau, Thứ Bảy, ai cũng vẫn vui vẻ kể cả anh Ngưu, vui nhất là đêm đến khi tất cả mọi người họp nhau lại, cũng ở phòng hội đã tổ chức 50 Năm Ra Trường cho 4 anh CN1. Dưới sự điều khiển của MC Độc Quyền Công Nghệ và Ban Nhạc Laptop của anh LNThanh,

Image

đêm Văn Nghệ Dã Chiến đã bắt đầu rộn ràng. Người người nhảy nhót tưng bừng. Vài anh chị đã đua nhau hát liên khúc "nhớ đâu hát đó". Có người lên kể cả chuyện vui sau khi được anh chị em hứa là sẽ vổ tay. Đặc biệt là bốn anh CN1 làm đủ trò giúp vui rất là vô tư như ngày ra trường cách đây 50 năm!

MC Độc Quyền làm tất cả anh chị em có mặt cười nghiêng ngã, cười đau cả bụng, cười chảy nước mắt cho đến nữa đêm mới chịu tan hàng để ngày hôm sau phải dậy sớm ... rời tàu!

***

Chiều Chủ Nhật, khi về đến nhà thì tôi được message của anh Thanh cho biết anh Ngưu bị té trước khách sạn khi trở lại đó để chờ anh Võ đưa về nhà con gái anh chị ở Tampa. Tôi vội gọi cho anh Võ, theo anh Võ thì lúc bấy giờ không có gì trầm trọng, anh Ngưu chỉ cần ở nhà thương độ 2 ngày thì sẽ xuất viện.

Nhưng qua ngày Thứ Hai thì ... hồi hộp hơn. Trái tim của anh Ngưu đã nghĩ chơi 2 lần làm anh ngất đi ... 2 lần, làm chị Ngưu cũng xém xỉu ... 2 lần! Nhờ lúc đi học anh Ngưu hiền lắm (theo lời anh MX Thành) nên đã thoát hiểm và được bác sĩ tặng cho 1 cái pace maker.

Sáng Thứ Ba tôi được nói chuyện với anh Ngưu. Câu đầu tiên anh nói với tôi "anh chưa ... chết đâu em!" Nghe tiếng nói anh vẫn mạnh, tôi mừng lắm! Anh tường trình tiếp "chỉ bị sưng mặt, dập môi, và gảy vài cái răng cửa thôi!"

Mừng quá, tôi nghĩ tới "Nhất Lì, Nhì Đẹp Trai" của anh MXThành nên xin anh Thành nhường ngôi lại cho anh Ngưu; bởi vì trong 4 kỳ đại hội vừa qua, anh không bỏ sót kỳ nào hết, và mới thoát hiểm vẩn còn trong nhà thương thì anh đã hẹn gặp lại anh em trong kỳ tới!

Image

Nghĩ lại, tôi thấy thật là may mắn cho anh cũng như cho chị và tất cả mọi người, chắc có lẻ là nhờ ... CƯỜI như đã phân tích trong bài "LAUGHTER IS GOOD FOR YOUR HEART" của Đại Học Y Khoa Maryland. Xin bâm vào đây để coi: http://www.umm.edu/news/releases/laughter.htm

Thân chúc anh Ngưu chóng mạnh khoẻ để sớm trở về nhà!
dacung
sonbsam
Posts: 1
Joined: 27 Jun 05, Mon, 10:45 am
Location: SB Sơn CN1, OH, USA

Re: Phóng Sự

Post by sonbsam »

Thằng Nhỏ Chỉ Đường

Cẩm Hà (SBSơn)


Đã hẹn với mấy anh chị CN là sẽ tới Fort Lauderdale 3 ngày trước khi đi cruise, nhưng đến giờ chót, kẹt chuyện gia đình nên chúng tôi chỉ đến trước được có một ngày.

Ông xã tôi thích lái xe hơn là đi máy bay thành ra việc đi trể hẹn không thành vấn đề. Ổng có thể lái xe cả ngày không sao, chỉ cần có cái CD để nghe và nghêu ngao hát theo là xong. Khi nào buồn ngủ lắm, tôi mới thay thế 1 hay 2 tiếng. Từ nhà tôi đến Fort Lauderdale đi ít nhất là 17 tiếng, mất 2 ngày đường.

Sáng thứ sáu là đả lên đường, phải đi ngang qua Atlanta. Thành phố này chắc là không có duyên với chúng tôi, cho nên lần nào đi ngang qua cũng bị kẹt xe. Lần này kẹt xe đến 3 lần (sửa đường, tai nạn xe, lần thứ ba không có lý do gì hết, cứ dồn cục lại chạy chậm chơi). Đang lái xe, trong khi mấy anh bạn đang đi chơi ở Miami, đi vườn trái cây (các anh chị mua được nhản, khế, thanh long có lòng để dành cho chúng tôi, ăn ngon quá xá, xin cám ơn lắm lắm …), thì anh Tân gọi hỏi thăm “Mày đi tới đâu rồi mậy?” làm ông xả tôi nôn nóng, ráng lái đến ranh giới Georgia-Florida, ổng mới chịu nghỉ qua đêm.

Hôm sau, còn có 6 tiếng lái xe, lại đi đường Florida Turnpike nên chẳng còn sợ kẹt xe nửa, nhưng cảnh sát gác đường sao đông ơi là đông, thêm mấy anh CN lại gọi nữa. Nôn nóng, ông xả tôi cứ phóng và tôi cứ phải nhắc nhở coi chừng cảnh sát.

Rồi cũng tới nơi. Check in hotel xong, xoay lại thấy anh chị VĐThạnh vừa kéo hành lý vô. Tay bắt mặt mừng, Anh chị check in và đòi ở phòng gần phòng chúng tôi. Chỉ có 1 đêm mà cũng đòi ở gần cho vui.

Đói bụng, lại nóng lòng gặp bạn, ông xả tôi gọi phone cho NĐỨng, mới hay các anh chị NVQuang, NVTân, NTNgưu, LNThanh, và NĐỨng đang dạo mát (hay dạo nắng ..) ở River Walk, downtown Fort Lauderdale. Lúc hẹn nhau đến nhà hàng Saigon City ăn trưa (và ăn tối luôn vì dã gần 3 giờ rồi), NĐỨng chỉ “Cứ vô xa lộ 95 South, chạy một đổi, vô exit Commercial, quẹo tay trái …….”.

Sau khi lấy địa chỉ nhà hàng, chị Chi (VĐThạnh) hỏi:
- “Làm sao mình biết đường mà tới? “
- Ông xả tôi cười “Có Thằng Nhỏ Chỉ Đường mà, lo gì!”
- Chị Chi ngạc nhiên “Bộ anh có bà con hay người quen ở đây hả?“
- Cái GPS đó mà chị“. Cả bọn cười vang.

Bấm địa chỉ nhà hàng xong, chạy. Gặp xa lộ 95, quẹo xuống South, cái máy kêu “Recalculate …gì gì đó”. Nó kêu vô Exit, ông xả tôi làm theo, Chẵng thấy đường Commercial, ổng lại trở ra 95 South. Thằng Nhỏ Chỉ Đường lại bắt vô Exit nữa. Tức quá, ổng tắt máy.

Thế là 2 vợ chồng nói qua nói lại.
- "Kêu Ứng lại đi!“
- Chị Chi nói "Thôi ông bà đừng cải lẩy nữa, mấy bửa nay nghe cải nhiều rồi ….”

Tôi bèn lấy bản đồ của Fort Lauderdale vừa xin ở hotel, mới thấy đường Commercial ở North của hotel, bèn vô lại xa lộ, trở về hướng North, mở Thằng Nhỏ Chỉ Đường ra, cứ theo nó mà đi đến nơi đến chốn.
Anh VĐThạnh khen “nó chỉ rất đúng mà tại mình không chịu theo”. Củng vì Ông xã tôi tin tưởng nơi đàn em CN mình, nói theo 95 S thì nhất định theo 95 S.

Vào nhà hàng, gặp đủ mặt bá quan đã xa cách nhau hơn một năm, chào hỏi chọc phá nhau về chuyện lạc đường … Mọi người nói chuyện như bắp rang.

Kỳ này “thằng nhỏ chỉ đường” dẩn dắt đúng phong phóc, không như ở kỳ Đại Hội 2 ở Washington D C chỉ đi vòng vòng như chị Hồng (NĐỨng) đã tường thuật.

Một ngày cười vui bắt cầu cho 7 ngày cười rộn rã mỏi cả miệng ở trên cruise Solstice.


Cẩm Hà (SBSơn CN1)
User avatar
admindd
Site Admin
Posts: 469
Joined: 24 Feb 05, Thu, 7:19 am
Location: USA
Contact:

Re: Chuyện Bên Lề Chuyến Hải Du 2010

Post by admindd »

Lịch Sử Chiếc Du thuyền Solstice

Văn Đình Thạnh CN7


Chúng tôi viết bài nầy dựa trên tài liệu sưu tầm cho những ai sửa soạn đi du thuyền lần đầu để biết cho vui, không dám cho những ai đã đi chiếc nầy trong kỳ đi vừa qua, vì chỉ “bằng thừa” hoặc “không dám múa rìu qua mắt thợ”. Tài liệu thì qua loa thôi, không đi vào nhiều chi tiết “không hửu ích” hoặc “đau đầu!”

Thuyền được đóng bởi hảng Meyer Merft ở Papenburg, Germany. Du thuyền Solstice là 1 trong 5 chiếc được đặt hàng vào năm 2005 bởi công ty Royal Carbbean Cruise Ltd. – công ty chánh của công ty Celebrity Cruises, nhưng mãi đến Tháng 10/2006 mới được khởi công và hoàn tất vào Tháng 10/2008, và được đem ra xử dụng cho đến nay.

Như vậy công trình đóng chiếc đầu tiên mất khoảng 2 năm, nhưng các chiếc còn lại thì mau hơn, chỉ mất trung bình là 1 năm cho mỗi chiếc. Dưới đây là vài dử kiện của tàu Solstice:

Image

- Trọng lượng: 122,000 tấn,
- Bề dài: trên 1,000 ft (314 m), dài gấp 3 lần sân football của Mỹ,
- Số tầng: 17, nhưng thang máy chỉ lên đến tầng thứ 14 mà thôi. Các tầng còn lại nhỏ hơn và có thể đi bộ lên dể dàng,
- Công suât điện năng cung cấp cho du thuyền: 67,000 KW, (Xem Chú Thích 1)
- Công suất cơ khí: 55,000 HP (tiếng bình dân gọi là “Ngựa”), (Chú Thích 2)
- Tốc độ: có thể chạy “nhanh” đến 24 Knots (hải lý) = 28 mph.

Chạy “nhanh” như vậy thật ra chỉ như “rùa” bò trên xa lộ Mỹ; nhưng không sao, chắc cũng chẳng ai buồn bóp kèn hay qua mặt ép chiếc Solstice nầy đâu!

Khi nói tới cái “nhanh” nầy, tôi lại nhớ đến một chuyện có thật. Cách đầy khoảng một năm, có một du thuyền, cũng thuộc loại cruise nầy, đã “xả hết tốc lực” để mong chạy thoát bọn hải tặc Somalia ở Phi Châu đang dùng Speed Boat đuổi theo đàng sau. Cuối cùng chiếc thuyền đó chạy thoát, thật là chuyện lạ!

Chắc du khách trên thuyền đã hú vía khi nhìn lại phía sau trong lúc tàu “xã hết tốc lực”, chứ không như lúc chúng ta ngắm cảnh trên biển trong chuyến đi vừa qua!

Thử tưởng tưởng, nếu chiếc Solstice mà chúng ta đi bị bắt thì thật là miếng mồi “béo bổ” cho bọn hải tặc . Với 2,850 du khách và 1,500 nhân viên, tổng cọng là 4,350 người, nếu chúng chỉ đòi tiền chuộc là $500/người (chắc CN ta ai cũng sẳn sàng bỏ ra để khỏi “đi du lịch quá lâu”) thì bọn hải tặc lượm được sơ sơ vài triệu đô. Ngon xơi!

Nếu bạn nào tính dẩn cháu (con của con các bạn) đi cruise, thì hảy đợi qua năm 2011 để được đi chiếc du thuyền mới tên là Disney Dream, cũng do hảng Meyer Merft đóng, trị giá là $1,000,000,000 (1 tỷ đô). Disney Dream là chiếc du thuyền đắt giá và sang trọng nhất thế giới, trong khi chiếc Solstice chỉ đáng giá có $750,000,000 và tương đối ... tiện nghi thôi!

Cũng xin nói nhỏ là nếu lên được du thuyền rồi thì các bạn được ăn uống thả cửa, cả ngày lẩn đêm, không phải trả tiền!


Văn-Đình-Thạnh CN8
----------------------------------

Image

CHÚ THÍCH:

1/ Vì người viết bài nầy làm việc cho Điện Lực VN trước đây cho nên hay “méo mó nghề nghiệp”, hay “théc méc”: làm gì “mà to thế” hay “sao mà bé thế” khi nói về máy phát điện . Muốn biết to hay bé, xin so sánh với nhà máy Nhiệt Điện Thủ Đức - ở gần Sài Gòn . Đầu tiên chỉ có 1 máy phát điện 33,000 KW, tức là nhà máy 33MW Thủ Đức, dùng để cung cấp điện phụ thêm với nhà đèn Chợ Quán cho thành phố lúc bấy giờ .

So sánh như vậy để chúng ta thấy hệ thống phát điện trên chiếc du thuyền nầy có công suất gấp đôi nhà máy 33KW Thủ Đức mà lại không cồng kềnh lắm, so với bề ngang 120 ft (37 m) của chiếc thuyền . Ngoài ra nó còn có 1 hệ thống điện dùng năng lượng mặt trời gồm 216 solar panels chiếm một diện tích khá lớn trên tàu là 500 m2. Điện được tiết kiệm tối đa. Như tôi đếm được, tất cả 12 bóng đèn trong phòng ngủ của chúng tôi đều bằng LED dùng ít năng lượng hơn bóng đèn thường. LED tỏa ít nhiệt hơn do đó đở tốn máy lạnh hơn. Theo tài liệu, toàn hệ thống tiết kiệm được khoảng 80% năng lượng.

2/ Phải dùng 275 chiếc xe loại khá “dzọt” của bạn (200 Ngựa) để đẩy chiếc thuyền nầy đi.
Post Reply