Chuyện Vui Mang Tên : « Ngôn Sử »

Làm đẹp Diễn Đàn Kỹ Thuật

Moderator: HungNguyen

Post Reply
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Chuyện Vui Mang Tên : « Ngôn Sử »

Post by dhth »


Chuyện Vui Mang Tên : « Ngôn Sử »


Hắn đem gia đình sang du lịch Paris . Khi hắn vừa tốt nghiệp Cử Nhân Văn Khoa thì miền Nam thay đổi chế độ , và mọi người trở thành thất nghiệp . Hắn may mắn thừa hưởng một miếng đất rất rộng ở ngay ngoại ô Sài Gòn , hắn canh tác miếng đất đó , trồng rau quả , nuôi gà vịt , mở một quán cà phê nhỏ để sống qua ngày . Thì giờ rảnh rỗi hắn nghiên cứu về một môn học mà hắn gọi là môn « Ngôn Sử » .

Hắn nói Ngôn Sử tiếng Pháp là philologie , tôi chẳng hiểu gì cả . Hắn giải thích đó là môn học nghiên cứu lịch sử , cấu trúc và cách tạo thành của ngôn ngữ . Tôi vẫn mù tịt .

Năm 1980 , hắn nhờ tôi tìm mối bán nhà và đất lấy 10 lượng vàng vượt biên . Tôi tìm không ra , và hắn ở lại . Không ngờ như thế mà lại may . Khi nhà đất vùn vụt lên giá , hắn bán một phần khu đất và trở thành triệu phú đô la . Hắn bảo tôi :

- Bôn ba không qua thời vận . Mày xông xáo như thế mà cuối cùng lại chẳng ra gì so với tao . Cái nhà mày hơi nhỏ đấy . Tao là một sản phẩm của tệ đoan xã hội . Chúng nó ăn hối lộ và buôn lậu , nhiều tiền bẩn quá phải mua nhà đất để tẩy , nhờ thế mà tao giàu sụ . Tao bán hơn 5 ngàn mét đất được vài ngàn cây , sau khi lịch sự mất vài trăm cây .

- Lịch sự ?

- À , đó là một tiếng mới - hắn cười to . Bây giờ người ta không nói là đút lót hay đưa hối lộ nữa , xưa rồi ! Bây giờ người ta nói là « lịch sự » . Lịch sự trở thành một động từ . Làm cái gì cũng phải lịch sự mới xong ; không biết lịch sự thì không sống được . Tao nhờ một thằng bạn lanh lẹ lịch sự giùm mới bán được miếng đất đấy . Thằng bạn nhờ đó được một trăm cây tiền lùi .

- Tiền lùi ?

- Đó cũng là một từ ; mới nữa . « Lùi » có nghĩa là tiền mà kẻ được lịch sự bớt cho , còn gọi là tiền lại quả , cũng một tiếng thời thượng mới . Nó đ̣i năm trăm cây nhưng lùi cho một trăm cây .

Hắn tặng vợ tôi một cái túi xách tay Louis Vuiton và nói đó là là một túi mố . Hắn giải thích « mố » cũng là tiếng mới xuất hiện , dùng thay cho « thời trang » , hay « mốt » trước đây . Hắn cho tôi một sơ-mi lụa và nói đó là lụa thực chứ không phải lụa đểu .

Tôi hỏi lụa đểu là gì thì hắn phá lên cười :

- Mày lỗi thời quá rồi . . Bây giờ trong nước người ta không nói là « giả » nữa mà nói là « đểu » . Hàng đểu , bằng đểu , rượu đểu , thuốc đểu .

Tôi sực nhớ ra hắn là một nhà Ngôn Sử , bèn hỏi hắn :

- Thế mày nghĩ gì về những từ mới này ?

Hắn bỗng trở thành nghiêm trang , trầm mặc một lúc rồi nói :

- Ngôn ngữ của dân tộc nào cũng gắn liền với lịch sử . Cái gì thường trực và lâu dài cũng trở thành ám ảnh rồi đi vào ngôn ngữ . Mày thử xem , ngôn ngữ của nước nào cũng xoay quanh hai từ « có » và « là » , être et avoir , to be and to have .

Người Việt thì không có gì cả mà cũng chẳng là gì cả , chỉ có cái thân phận nô lệ , bị bóc lột và đói triền miên , vì thế mà động từ căn bản của tiếng Việt là « ăn » .

Thắng bại thì gọi là ăn thua , thằng nào thắng thì có ăn , thằng nào thua thì đói ;

Sinh hoạt nghề nghiệp thì gọi là làm ăn ,

Vợ chồng ăn ở , ăn nằm với nhau ,

Nói chuyện là ăn nói , rồi ăn ý , ăn ảnh , ăn khớp ... Ngay cả lúc chửi nhau cũng cho ăn cái này cái kia , Rủa nhau là đồ ăn mày , ăn nhặt , ăn cắp , ăn giật .

Cái gì cũng ăn cả vì đói quanh năm , lúc nào cũng bị miếng ăn ám ảnh . Bây giờ cũng thế , cái gì cũng đểu cáng cả . Nhà-cầm-quyền đểu , Nhà Nước đểu , nhà trường đểu ... Cái gì cũng đểu cả nên đểu hiện diện một cách trấn áp qua ngôn ngữ .

Hắn dừng lại một lúc rồi nói tiếp :

- Nhân loại tiến triển qua các thời kỳ đồ đá , đồ đồng , đồ sắt . Chúng ta còn có thời kỳ đồ đểu . Nước mình đang ở thời kỳ đồ đểu !

Vô Danh , C/N 2013/03/31
Post Reply