Cười Là Liều Thuốc Bổ

Moderator: dhth

Post Reply
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »


DẤU PHẨY TRONG TIẾNG VIỆT


Toà xử vụ án ngoại tình, phán với người chồng:
Ở với vợ lớn, không được ở với vợ nhỏ.

Ông chồng đưa bản án về nhà cho vợ lớn, chỉ dời dấu phẩy:
Ở với vợ lớn không được, ở với vợ nhỏ.



Mỗi gia đình có 2 con, vợ chồng hạnh phúc

Chỉ sửa lại dấu phẩy là thành:

Mỗi gia đình có 2 con vợ, chồng hạnh phúc.
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »


SUY LUẬN



Một vụ trộm vừa xảy ra. Xếp bảo Dodom đi điều tra.
Lát sau Dodom trở về báo cáo:

-Tiệm tạp hóa X bi ăn trộm, kẻ trộm là một người đàn ông trên 70 tuổi và bị hói đầụ.

-Bắt được rồi hả?

-Chưa ạ

-Sao anh biết đặc điểm của hắn?

-Tất cả các thứ đều bị trộm tuốt hết, chỉ trừ thuốc ngừa thai và dầu gội đầu ạ.. .
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »

Có một bà cán bộ lãnh đạo Cộng sản từ trên xuống thăm một vùng, hỏi người đang cai quản ở đấy:
- Tình hình chỗ cậu thế nào?
Cấp dưới buồn rầu:
- Thưa, còn khổ lắm. Một tuần chỉ ăn cơm ba ngày.
- Ủa, vậy những ngày kia ăn phở hay sao?
- Đâu có, cháo không hà !
Lại ngạc nhiên:
- Cháo gà hay cháo vịt ?
Người kia sửng sốt một hồi mới trả lời được:
- Không, cháo bắp.

Cấp trên chép miệng, chuyển đề tài:
- Vấn đề mặc thì sao?
- Giản dị lắm ạ.
Tươi cười:
- Tốt. Tôi ghét nhất cái lối đi cày mà còn bận vét-tông. Ngày thường chớ có làm như ngày cưới.
- Dạ thưa, đám cưới ở đây người lớn bận lung tung, có gì xài nấy, không có gì cũng xài nấy.
Gật gù:
- Thế trẻ con?
- Trẻ con phần nhiều bận xà lỏn.
Khách reo lên:
- Viền đăng-ten chứ?
Chủ nhăn nhó:
- Không biết viền gì, nhưng mép tưa như xơ mướp.
Gằn giọng:
- Quái, chúng nó mua ở đâu vậy? Intershop chăng?
- Tiền đâu mua, thưa chị. Phần lớn là quần gia truyền.
- Đồ cổ à? Có giá trị văn hóa đấy. Chớ có bán!
- Bán sao được, thằng cha còn phải dành cho thằng con nữa.

Cấp trên im lặng một lát, giở sổ tay ra.
- Ăn… mặc… rồi, việc ở thế nào? Bình quân mỗi người bao nhiêu mét vuông?
- Hàng ngàn mét! Bởi nhiều nhà có mái chứ đã có tường đâu.
- Chà, nền nhà lát gạch bông gì vậy?
- Bông cỏ ạ. Mà không cần lát, cứ để tự nó mọc lên thôi.

Ngẫm nghĩ thêm vài phút, khách hỏi tiếp:
- Tôi cần biết tình trạng giáo dục, biết trẻ em học hành ở đâu?
- Dạ, phần lớn ở trường đời.
- Bao nhiêu tốt nghiệp trên đại học?
- Có một người, nhưng ra trường cách đây hai mươi năm.

Bà mở thêm một trang sổ tay nữa:
- Bây giờ đến những điều thiết yếu. Điện có thường xuyên không?
- Thưa, có rất đều vào những ngày không cúp. Mỗi tuần chỉ cúp độ sáu ngày.
- Chết cha, vậy làm sao chạy máy lạnh… Kỳ quá ! Thôi sau điện là nước. Đủ xài chứ?
- Chắc đủ. Vì em chưa gặp người chết khát bao giờ.

Sau khi nắm vững tình hình, bà hạ giọng:
- Dư luận quần chúng thế nào?
- Thưa, tại sao chị cần biết ạ?
- Tại điều đó quan trọng lắm. Cậu phải hiểu, ai làm chủ dư luận sẽ làm chủ xã hội.
- Thưa chị, thú thực là dân kêu khổ.
- Kêu thầm hay kêu to?
- Thầm, nhưng ai cũng nghe rõ.

Khách đứng lên, đi lại trong phòng, nói trong niềm xúc động:
- Cậu ạ, mục đích của đời tôi không có gì khác hơn là làm cho dân sung sướng.
- Đa tạ chị.
- Và hơn nữa, sự sung sướng ấy còn phải được nói to ra. Bây giờ mọi người kêu khổ chứ gì?
- Được. Tôi đã có biện pháp, cậu chuẩn bị thi thành.
Gồm mấy điểm. Ghi đi ...

Ngày hôm sau, vùng đất đó có những cải cách rộng lớn.

@ Cơm từ chỗ đủ ăn ba ngày giảm xuống một.
@ Nhà cửa từ chỗ không có tường tiến tới không có mái.
@ Quần xà lỏn đi từ gia truyền đến thất truyền luôn.
@ Điện xưa kia có một ngày trong tuần, hiện nay còn một giờ trong tháng.
@ Nước trở nên hiếm hoi đến nỗi nhiều đám cưới, nhà gái thách nhà trai hai lu.

Bà con kêu khổ vang trời. Họ luôn miệng nhắc tới thời gian trước đây với vẻ thèm khát.
Ai cũng mơ lại lúc bốn hôm được tắm một lần, mỗi tuần được coi tivi một buổi.
Thỉnh thoảng, gia đình lại mang những tấm hình cũ ra ngắm, và thở dài khi thấy trong đó ai cũng được bận áo bà ba.

Đúng là hạnh phúc chỉ tồn tại khi người ta đã mất nó. Khi nỗi khổ đã lên tới cực điểm, bà khách bèn ra dấu hiệu.
Lập tức những thứ ngày xưa ùn ùn quay trở lại :

Ánh sáng tràn ngập ngày thứ bảy, phông-tên ào ào lúc nửa đêm. Trẻ con được lội bộ tới trường, còn trường bao giờ cũng đủ tiền lương phát sau một tháng.

Dân kêu sướng inh ỏi.
Mọi người đều nói: Một thời đại mới đang bắt đầu, một thời kỳ huy hoàng đang mở ra, một giai đoạn khác đã ập đến.

Cái bà ở cấp trên xuống thấy, đắc chí :

- Thấy chưa ?
Muốn giúp cho họ sướng, tốt nhất là thỉnh thoảng phải làm cho họ khổ
.
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »


Ai Điếc


Một anh Lão (cỡ hơn sáu bó gì đó - 60+) tỏ vẻ hơi lo ngại về sự lãng tai của bà vợ già.

Anh Lão định khuyên vợ đi thử "Hearing Aids" nhưng lại sợ vợ mích lòng.

Anh Lão hỏi ý kiến của bác sĩ gia đình về vấn đề này, thì bác sĩ chỉ cho một cách thử “độ điếc” của bà vợ như sau:

"Bác về nhà, khi thấy vợ Bác thì Bác đứng cách xa khoảng 40 ft rồi hỏi vợ môt câu với giọng nói bình thường – nghĩa là không to cũng không nhỏ. Nếu thấy vợ không trả lời thì Bác tiến sát lại ở khoảng cách 30 ft rồi hỏi lại; nếu vợ Bác lại không trả lời thì cứ tiến lại gần chõ 20 ft , rồi 10 ft... Xong Bác cho tôi biết ở khoảng cách bao nhiêu thì vợ Bác trả lời để tôi biết tình trạng lãng tai của vợ Bác trầm trọng như thế nào?"

Anh Lão hí hửng về nhà thấy bà vợ già đang đứng trong bếp rửa chén và sửa soạn cơm chiều. Anh Lão đứng ở khoảng cách 40ft, và như Bác sĩ chỉ dẫn, hỏi bà vợ với giọng bình thường:

"Em ơi! Em cho anh ăn cơm tối cái gì?"

Chẳng nghe thấy bà vợ trả lời gì cả, anh Lão liền tiến tới chỗ 30 ft lập lại câu hỏi:

"Em ơi! Em cho anh ăn cơm tối cái gì?"

Cũng lại không nghe thấy tiếng trả lời trả vốn gì, anh Lão tiến lại chỗ 20ft,… rồi 10 ft và hỏi cùng một câu hỏi và không nghe câu trả lời.

Cuối cùng anh Lão tiến đến sát ngay sau lưng vợ và hỏi:

"Em ơi! Em cho anh ăn cơm tối cái gì?"

Bà vợ quay lưng lại nói:

"Tôi đã nói với Bố nó lần này là lần thứ năm rồi là tối nay nhà mình ăn cơm gà kho mà sao Bố nó cứ hỏi hoài vậy?"

Anh Lão: :confuse:

User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »


THIS WAS NOMINATED FOR BEST JOKE OF THE YEAR



A Somalian arrives in Sydney as a new immigrant to Australia.
He stops the first person he sees walking down the street and says........
'Thank you Mr. Australian for letting me in this country, giving me housing, money for food, free medical care, free education and no taxes!'
The passer-by says, 'You are mistaken, I am a Lebanese!'

The man goes on and encounters another passer-by. 'Thank you for having such a beautiful country here in Australia'
The person says, 'I not an Ozzie, I from Syria!'

The new arrival walks further, and the next person he sees he stops, shakes his hand and says, 'Thank you to the wonderful Australians!'
That person puts up his hand and says, 'I from Iran , I am not from Australia!'

He finally sees a nice lady and asks, 'Are you an Australian'
She says , 'No, I am from Africa!'

Puzzled, he asks her, 'Where are all the Australians?'

The African lady checks her watch and says .....'Probably at work'
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »


WHY OUR HEALTH CARE COSTS ARE SO HIGH!!!



Bazza had shingles.

Those of us who spend much time in a doctor's office should appreciate this!
Doesn't it seem more and more that doctors are running their practices like an assembly line?
Here's what happened to Bazza, an Aussie truck driver:

Bazza walked into a doctor's office and the receptionist asked him what he had.
Bazza said: 'Shingles.'
So she wrote down his name, address, Medicare number and told him to have a seat.

Fifteen minutes later a nurse's aide came out and asked Bazza what he had.
Bazza said, 'Shingles.'
So she wrote down his height, weight, a complete medical history and told Bazza to wait in the examining room.

A half hour later a nurse came in and asked Bazza what he had.
Bazza said, 'Shingles..'
So the nurse gave Bazza a blood test, a blood pressure test, an electrocardiogram, and told Bazza to take off all his clothes and wait for the doctor.

An hour later the doctor came in and found Bazza sitting patiently in the nude and asked him what he had.
Bazza said, 'Shingles.'
The doctor asked, 'Where?'
Bazza said, 'Outside on the truck. Where do you want me to unload 'em??
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »


CHỮA MÙ MẮT



Bé gái đang đọc báo quay sang hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, trong báo nói yêu là mù quáng, vậy làm sao chữa được bệnh mù này mẹ hả?
Bà mẹ thản nhiên trả lời:
- Con à, lấy nhau xong thì người ta tự nhiên sáng mắt ra thôi.
Bé gái: !!!???
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by uncle_vinh »

Ruồi đực ruồi cái?

Bà vợ bước vào bếp thấy chồng đang cầm cái đập ruồi.
- Ông đang làm gì vậy
- Đập ruồi.
- Có bắt được con nào không?
- Hai con đực, ba con cái.
Bà vợ cười hỏi:
- Làm sao mà ông biết?
- Thì hai con đực đậu trên miệng lon bia, con ba con cái đậu trên chiếc điện thoại


Chọn đàng nào?


Chồng đang xem ti-vi thì vợ giục:
- Anh đi chợ đi!
- Đó không phải là công việc của đàn ông! chồng đáp.
- Thế hả? Vậy thì lên giường ngay, tôi sẽ giao cho anh việc của đàn ông!
- Thôi được rồi! Cái giỏ đi chợ đâu?.
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Re: Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by dhth »

Hết nhờ vả

Bố vợ hỏi con rể tương lai: "Anh làm nghề gì vậy?"

- Dạ thưa bác, cháu là bác sĩ.

- Tốt quá, nói dại nhà có ai ốm đau gì là cần đến anh đó. Vậy anh theo chuyên ngành gì, nội khoa hay ngoại khoa?

- Dạ, cháu theo chuyên ngành khám nghiệm tử thi.
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Ân nhân bí mật

Post by dhth »

Ân nhân bí mật

Một cặp vợ chồng trẻ nhận được nhiều quà cưới quý giá khi xây tổ ấm ở vùng ngoại ô.
Một hôm, họ lại nhận được qua đường bưu điện hai vé mời xem một buổi trình diễn nổi tiếng trong thành phố, kèm theo một dòng duy nhất : "Ðoán xem ai gửi".
Cặp vợ chồng rất thú vị trong việc cố xác định cho ra người gửi tặng nhưng không tài nào đoán ra. Họ đến nhà hát đúng theo vé mời và tận hưởng một tối vui.
Về đến nhà lúc trời khuya, hai người vẫn còn cố suy đoán tung tích người mời vô danh, thì họ khám phá ra nhà mình đã bị vét sạch mọi món đồ giá trị.
Và trên chiếc bàn trong phòng ăn là một mảnh giấy viết cùng nét chữ với lá thư gửi kèm theo cặp vé :
"Bây giờ thì quý vị biết rồi!"
Post Reply