Cười Là Liều Thuốc Bổ

Moderator: dhth

Post Reply
Tram Tu
Posts: 15
Joined: 07 Jun 08, Sat, 8:27 am
Location: USA

Cười Là Liều Thuốc Bổ

Post by Tram Tu »


Lời trẻ con



TEACHER: Maria, go to the map and find North America .
MARIA: Here it is.
TEACHER: Correct. Now class, who discovered America ?
CLASS: Maria.
____________________________________

TEACHER: John, why are you doing your math multiplication on the floor?

JOHN: You told me to do it without using tables.
__________________________________________

TEACHER: Glenn, how do you spell 'crocodile?'
GLENN: K-R-O-K-O-D-I-A-L'
TEACHER: No, that's wrong
GLENN: Maybe it is wrong, but you asked me how I spell it.
____________________________________________

TEACHER: Donald, what is the chemical formula for water?
DONALD: H I J K L M N O.
TEACHER: What are you talking about?
DONALD: Yesterday you said it's H to O.
__________________________________

TEACHER: Winnie, name one important thing we have today that we didn't
have ten years ago.
WINNIE: Me!
__________________________________________

TEACHER: Glen, why do you always get so dirty?
GLEN: Well, I'm a lot closer to the ground than you are.
_______________________________________

TEACHER: Millie, give me a sentence starting with 'I.'
MILLIE: I is..
TEACHER: No, Millie..... Always say, 'I am.'
MILLIE: All right... 'I am the ninth letter of the alphabet.'


_________________________________

TEACHER: George Washington not only chopped down his father's cherry
tree, but also admitted it. Now, Louie, do you know why his father
didn't punish him?
LOUIS: Because George still had the axe in his hand.
______________________________________

TEACHER: Now, Simon, tell me frankly, do you say prayers before eating?
SIMON: No sir, I don't have to, my Mom is a good cook.
______________________________

TEACHER: Clyde , your composition on 'My Dog' is exactly the same as
your brother's. Did you copy his?
CLYDE : No, sir. It's the same dog.
___________________________________

TEACHER: Harold, what do you call a person who keeps on talking when
people are no longer interested?
HAROLD: A teacher
Tram Tu
Posts: 15
Joined: 07 Jun 08, Sat, 8:27 am
Location: USA

TV or mobile phone

Post by Tram Tu »


TV or mobile phone


Wife is like TV, girlfriend is like mobile
At home watch TV, go out bring mobile
No money, sell TV. Got money change mobile
Sometimes enjoy TV, but most of the time play with mobile
TV free for life but mobile, if you don't pay the services will be terminated..
TV is big, bulky and most of the time old! But mobile is cute, slim, curvy and very portable at any time.
Operational cost for TV is often acceptable but for mobile is high and often demanding.
TV got remote,mobile don't have.
Most important, mobile is two ways communication (talk and listen), but with TV you MUST listen to it (either you want to hear nagging or not).

Last but not least!
TV do not have virus, but mobile, yes, they do have VIRUS!

If you would like to run the risk of having fun then mobile, otherwise if you want to play safe then it's better to stay with TV!
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Post by uncle_vinh »

10 Thương

10 Thương

Một thương cái miệng có duyên
Khi vui em hót khi buồn em la
Tánh em vốn dĩ thật thà
Chuyện nhà đem kể ra ba xóm làng

Hai thương em rất đảm đang
Việc làng việc nước em “mần” hết ga
Việc nhà em chẳng thiết tha
Chỉ làm chiếu lệ qua loa rồi nằm!

Ba thương đôi mắt lá răm
Lông mày lá liễu,mi cong mơ huyền
Mỗi khi thấy có bạc tiền
Mắt em dị ứng liên miên chớp hoài.

Bốn thương em rất đại tài
Lương chồng đếm kỹ, không sai một hào
Tiền nước tiền điện tốn hao
Đưa em, em cứ đổ vào “lô tô” (Lottery)

Năm thương em biết căn cơ
Khi cần mua sắm,em vô “Mê xì” (Macy)
Áo quần, giầy dép cần chi
Mua chừng năm bẩy va ly đủ dùng.

Sáu thương tứ đức, tam tòng
Theo anh em quyết, lo chồng lo con
Cơm trưa thì sẵn cá lon
Đến bữa cơm tối em “phôn” nhà hàng.

Bảy thương thùy mị,dịu dàng
Giận anh em chẳng nói quàng nói xiên
Cũng không than khóc như điên
Chỉ quăng chén dĩa, anh liền “tẩu” nhanh.

Tám thương em tính toán lanh
“Sê vinh”(saving) đã có em canh từng đồng
Rút ra khoảng tám ngàn đồng
Em đi sửa mũi ,vú ,mông, lông mày

Chín thương ăn nói thật hay
Tiếng Việt đã ngọng, chữ Tây lại xài
Mỹ đen cộng với Mỹ lai
Trộn hai ba thứ chẳng sai tiếng bồi.

Mười thương hai đứa xứng đôi
Vô tâm đoản tính em tôi nhất nhì
Vắt tay tính tóan chi ly
Chê em không lấy còn thì tìm ai?

Thôi thôi đừng nói dông dài
Em ơi,sửa soạn ngày mai theo chồng
Bàn thờ anh đã sửa xong
Vuông ba tấc rộng vừa mông em ngồi....

Cóp từ Net!
dacung
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Cười là thang thuốc bổ

Post by uncle_vinh »

Trưa nay, tôi đưa vợ đi ăn mì. Lúc đi trả tiền thấy ông chủ kiêm đầu bếp người Mỹ gốc Việt nguyên là người Hoa đang ngáp, tôi mới hỏi "tới giờ ngũ trưa rồi hả?"

"Đang chờ coi Olympic" ổng nói, "Có mình đó!"

Tôi vội hỏi: "Mình đây là ai dzậy, Mỹ hay Việt, hay là Tàu!"

Ổng nói "Việt Nam đó, có 2 người a!"

Tôi hỏi: "Sắp chơi cái dzì dzậy?"

Một bà người làm nói "chắc là đá banh" và sợ tôi không hiểu bả còn lấy chân ra dấu đá banh.

Một bà khác thì nói "không biết có ăn không a!"

Tôi trả lời cái rụp "ăn chớ!" Bả nhìn tôi và trợn mắt có vẻ không tin.
Tôi mới nói "ăn chớ, ăn gian!"

Ra xe, tôi kể lại cho vợ tôi nghe, bả lại thắc mắc VN có 2 người làm sao mà đá banh? À he, tôi mới để ý:

"Dzậy chắc là đi lượm banh, chứ lam sao đủ người mà đá, ha!"

8-)
dacung
User avatar
dhth
Posts: 272
Joined: 09 Mar 05, Wed, 9:17 am
Location: USA

Nhanh Trí

Post by dhth »


Nhanh Trí


A: Ðố cậu biết khi đi biển, nếu chẳng may thuyền bị thủng nước ùa vào trong khoang thì phải làm thế nào?
B: Ồ dễ ợt, phải hành động thật nhanh kẻo bị chìm, ta đục thêm một lỗ khác lớn hơn để nước chảy ra ngoài.
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Cười là thang thuốc bổ

Post by uncle_vinh »

Có "ê" hay không "ê"?

Sau ngày cưới, chàng và nàng ra huyện làm hôn thú. Gặp mụ thư ký khó chịu:
"Cần gì đây?"
"Dạ, xin giấy hôn thú", nàng trả lời.

"Lần đầu hả?"
Nàng trả lời lí nhí: "Dạ ..."

Mụ thư ký lấy mẩu giấy ra, hỏi: "Tên gì?"
"Dạ, Lê thị Chiêm"

"Chiêm có ê, hay không ê?"
" ...?!"

Mụ thư ký gằn giọng: "Chiêm có ê hay không ê?"
"Dạ, cũng hơi hơi ê!"

dacung kể
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Cười là thang thuốc bổ

Post by uncle_vinh »

Già rồi vẫn dại
(Anh Giụ Hùng chuyển)

Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà rất sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ kha' xinh đẹp): - Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy.

Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:

- Mời vào!

Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:

- Chính các người đã làm bể cửa kính?

Vợ chồng răm rắp trả lời:

- Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.

- Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước. Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi.

Người đàn ông hỏi người chồng:

- Ông ước điều gì?

Người chồng trả lời:

- Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD.

- Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng.

Vị thần quay qua người vợ và hỏi:

- Còn điều ước của bà là gì?.

- Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.

- Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.

Người chồng hỏi vị thần:

- Vậy còn điều ước của ông là gì?

- Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông nhé!

Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:

- Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?

Người vợ trả lời:

- Em đành phải đồng ý thôi!

Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ...

Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:

- Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?

- Dạ, 40 tuổi, nhưng sao ông lại hỏi tuổi anh ấy?

- Thật không thể tưởng tượng! Đã từng này tuổi rồi mà ông ta vẫn còn tin là có "thần thánh" ư !
User avatar
nuoclanh
Posts: 181
Joined: 02 Jun 05, Thu, 11:40 pm
Location: Melbourne, Úc

Re: Cười là thang thuốc bổ

Post by nuoclanh »

Nhạc Sĩ với những phát minh và kỷ lục

1. Người đầu tiên khám phá ra mùa xuân: Đó là nhạc sĩ Văn Cao. Để... ghi công của mình, ông đã sáng tác ngay ca khúc Mùa xuân đầu tiên cho... mọi người biết.

2. Mùa xuân cũng biết... hát, nghe và... nói: Người khám phá điều này là nhạc sĩ Thanh Tùng, nên trong ca khúc Lời tỏ tình của mùa xuân, ông viết: “... Mùa xuân hát nụ hoa thơm ngát... Mùa xuân rất hiền lặng yên ngồi nghe tôi hát... mùa xuân đến rồi, mùa xuân nói giùm với em”...

3. Người thực hành tiết kiệm trong ngày Tết: Đó là cố nhạc sĩ Xuân Hồng. Ngày Tết hay tốn tiền mua quà biếu này nọ, nhưng với nhạc sĩ thì chẳng tốn đồng nào mà cũng có quà. Hãy nghe kiểu tiết kiệm của ông: “... Em chẳng có chi làm quà, có chi hơn là hát tặng bài ca...” (Xuân chiến khu).

4. Mùa xuân là... phái nữ rất đẹp: Trong bài hát Câu chuyện đầu năm, chính nhạc sĩ Hoài An đã “ôm” được “nàng” nên mới dám nói “... ôm nàng xuân đẹp vào tay...”.

5. Hầu hết các nhạc sĩ đều có tài sáng tác các ca khúc về mùa xuân rất hay, riêng với nhạc sĩ Quốc An thì có thêm một biệt tài là... dự đoán chuyện... sinh đẻ! Trong ca khúc Ngày xuân vui cưới, không biết nhạc sĩ đã “nhìn ngắm” thế nào mà lại “phán”... “Sang năm cho đời một tin mừng: Con cưng đầu lòng là một bé trai thật ngoan...”.

6. . Có thể “cắt nửa vầng trăng” để “làm con đò nhỏ” là nhạc sĩ An Thuyên (Ca dao em và tôi)!

7. “Buổi chiều” hóa ra không phải là khái niệm để chỉ thời gian mà hóa ra là vật thể rất thơm để người ta gánh trên vai, nhạc sĩ Q.B từng nhắc nhở: “Bờ vai ơi đừng quá nghiêng nghiêng đánh rơi buổi chiều thơm ngát...” (Em về tinh khôi)!

8. Còn một nhạc sĩ người Hoa lại phát hiện ra con tim có mắt nhưng vì “hình bóng vỡ nát” nên “con tim mù lòa” (Yêu trong mộng mơ)!

9. Mèo rất thích ăn me. Cho nên nhạc sĩ T.M.P viết: “... đôi mèo con năm xưa vẫn hay nô đùa mỗi ngày và hay hái me cho nhau” (Góc phố dịu dàng)!

10. Đường phố cũng có chân, nếu không thì tại sao nhạc sĩ N.Đ.T lại khẳng định: “Phố quen theo chân em về”? (Gõ cửa tình yêu)!

11. Chim én cũng biết cười? Thật vậy, nhạc sĩ N.N.T đã từng nhìn thấy: “Từng đàn chim én chúm chím môi cười...” (Kiếp ve sầu).

12. Nhạc sĩ Đ.T từng nhìn thấy một chàng trai “ra đi mang theo trái tim” của một cô gái và “bỏ đi rất xa”, nhưng cô gái “vẫn ngồi chờ anh mang dấu yêu” (Ta chẳng còn ai). Chắc chắn danh sách “Kỷ lục do các nhạc sĩ phát hiện” vẫn còn dài dài.

TTC
User avatar
uncle_vinh
Site Admin
Posts: 1861
Joined: 26 Feb 05, Sat, 2:56 pm
Location: CN13, AZ, USA
Contact:

Re: Cười là thang thuốc bổ

Post by uncle_vinh »

He ... he ... !
Lúc này anh khoẻ rồi hả, mắt anh đở nhiều chưa?
dacung
User avatar
phuonghoang
Posts: 248
Joined: 16 Sep 06, Sat, 12:25 pm
Location: Dallas, TX

Re: Cười là thang thuốc bổ

Post by phuonghoang »

ĐIỆP VIÊN CHUYÊN NGHIỆP


Sở tình báo cần tuyển một nhân viên xuất sắc để thực hiện điệp vụ cực kỳ khó khăn. Qua nhiều vòng sát hạch, điều tra về lý lịch, thể lực, tâm lý và phỏng vấn, sau cùng, họ chọn được ba người, trong đó có một phụ nữ.
Trong bài trắc nghiệm cuối cùng, các nhân viên tình báo đưa một trong hai người đàn ông tới một cánh cửa kim loại lớn và đưa cho anh ta khẩu súng ngắn:

- Chúng tôi cần chắc rằng anh sẽ thực hiện mọi mệnh lệnh, bất kể trong tình huống nào. Trong phòng này, anh sẽ thấy vợ anh đang ngồi trên ghế. Hãy giết cô ta!

Người đàn ông đáp:

- Các ông đùa chắc. Tôi không thể bắn vợ tôi được. Không bao giờ!

Các cựu điệp viên nhún vai:

- Vậy thì anh không phải là người thích hợp cho điệp vụ này. Hãy dẫn vợ anh về nhà đi!

Người đàn ông thứ hai cũng được chỉ dẫn tương tự. Anh ta cầm khẩu súng và đi vào phòng. Không khí tĩnh lặng trong 5 phút rồi anh ta trở ra, nước mắt lưng tròng:

- Tôi đã cố nhưng tôi không thể giết vợ được!

Các cựu điệp viên tỏ ra thất vọng:

- Anh không có được phẩm chất cần thiết. Hãy đưa vợ về nhà đi!

Cuối cùng, đến lượt người phụ nữ được trao khẩu súng và nhận lệnh hạ sát chồng. Cô ta cầm khẩu súng, đi vào phòng. Những phát súng nổ vang lên liên tiếp rồi các điệp viên ở bên ngoài nghe tiếng thét, tiếng đổ vỡ, tiếng đập huỳnh huỵch vào tường.

Sau vài phút, tất cả trở lại yên tĩnh. Cánh cửa từ từ mở ra và người phụ nữ bước qua khung cửa. Cô ta lấy tay áo quệt mồ hôi trên trán:

- Báo cáo điệp vụ đã xong! Khẩu súng này nạp toàn đạn không đầu. Tôi đã phải dùng đến ghế đấy!

(Sưu tầm)
phuonghoang
Post Reply